Noi gương Chúa Giêsu hiến
dâng mạng sống cho Thiên Chúa và tha nhân
Nếu chúng ta lên rước lễ mà
không thực sự sẵn sàng rửa chân cho nhau, thì chúng ta không nhận biết Thân
Mình của Chúa Kitô.
ĐTC Phanxicô đã nói như trên với
hơn 20.000 tín hữu và du khách hành hương năm châu tham dự buổi gặp gỡ chung
sáng thứ tư hàng tuần hôm qua tại quảng trường thánh Phêrô. Vì chúng ta đang ở
trong Tuần Thánh nên ĐTC đã trình bầy về ý nghĩa Tam Nhật Thánh. Ngài nói:
Ngày mai là Thứ Năm Tuần Thánh.
Vào ban chiều với Thánh Lễ “Tiệc Chiều của Chúa” sẽ bắt đầu Tam Nhật Thánh cuộc
khổ nạn, cái chết và sự phục sinh của Chúa Kitô, tột đỉnh toàn năm phụng vụ của
cuộc sống kitô.
Tam Nhật bắt đầu với việc tưởng
niệm Bữa Tiệc cuối cùng. Trong ngày vọng của cuộc khổ nạn Chúa Giêsu hiến dâng
cho Thiên Chúa Cha mình và máu của Ngài dưói hình bánh và rượu, làm của dưõng
nuôi các Tông Đồ, và truyền cho các vị lưu truyền việc hiến dâng ấy để tưởng niệm
Ngài. Khi nhắc lại việc rửa chân, Phúc Âm của lễ này diễn tả cùng một ý
nghĩa của Thánh Thể dưới một viễn tượng khác. Như một người đầy tớ, Chúa Giêsu
rửa chân cho ông Simon Phêrô và mười một môn đệ khác (x. Ga 13,4-5). Với cử chỉ
ngôn sứ đó Ngài diễn tả ý nghĩa cuộc sống và cuôc khổ nạn của ngài như việc phục
vụ Thiên Chúa và các anh em: “Thật ra Con Người không đến để được phục vụ nhưng
để phục vụ” (Mc 10,f45). Điều này cũng xảy ra trong bí tích Rửa Tội, khi ơn
thánh Chúa đã rửa chúng ta sạch khỏi tội lỗi và chúng ta được mặc lấy Chúa Kitô
(x. Cl 3,10). Điều này cũng xảy ra mỗi khi chúng ta tưởng niệm Chúa trong bí
tích Thánh Thể: chúng ta hiệp thông với Chúa Kitô Người Tôi Tớ để vâng lệnh
Ngài, lệnh yêu thương nhau như Ngài đã yêu thương chúng ta (x. Ga 13,34;
15,12). Nếu chúng ta lên rước lễ mà không thực sự sẵn sàng rửa chân cho nhau,
thì chúng ta không nhận biết Thân Mình của Chúa Kitô. Đó là việc phục vụ của
Chúa Kitô, Đấng đã tự hiến mình một cách toàn hảo.
Tiếp tục bài huấn dụ ĐTC nói:
Trong phụng vụ Thứ Sáu Tuần Thánh chúng ta suy niệm mầu nhiệm cái chết của Chúa
Kitô và thờ lậy Thánh Giá. Trong những lúc cuối cùng của cuộc sống, trước khi
phó thần hồn cho Thiên Chúa Cha, Chúa Giêsu nói: “Đã hoàn tất” (Ga 19,30). Lời
này có nghĩa gì? Nó có nghĩa là công trình cứu chuộc đã hoàn tất, rằng Toàn
Thánh Kinh đã tìm thấy sự thành toàn trong tình yêu của Chúa Kitô, Chiên Con bị
sát tế. Với hiến tế của mình Chúa Giêsu đã biến đổi sự gian ác lớn lao nhất
trong tình yêu vĩ đại của Ngài.
Dọc dài các thế kỷ, với chứng
tá của mình có những người nam nữ phản ánh một tia sáng của tình yêu toàn thiện,
tràn đầy và không nhiễm uế. Tôi thích nhớ tới một chứng nhân anh hùng của thời
đại chúng ta ngày nay đó là cha Andrea Santoro, linh mục thuộc giáo phận Roma
và là thừa sai bên Thổ Nhĩ Kỳ. Vài ngày trước khi bị ám sát tại Trebisonda bên
Thổ Nhĩ Kỳ, cha đã viết: “Tôi ở đây để sống giữa dân này và để cho phép Chúa
Giêsu làm điều đó bằng cách cho Ngài mượn thịt xác tôi… Ta chỉ có khả năng cứu
rỗi, khi hiến dâng chính thịt xác mình. Phải mang lấy sự dữ của thế giới và
chia sẻ sự khổ đau, bằng cách làm cho nó thấm nhập xác thịt mình cho tới tận
cùng như Chúa Giêsu đã làm” (A. Polselli, Don Andrea Santoro, le eredità, Città
Nuova, Roma 2008, tr. 31). Ước chi thí dụ này và biết bao thí dụ khác nâng đỡ
chúng ta trong việc hiến dâng mạng sống mình như món quà của tình yêu tặng cho
các anh em khác, noi gương Chúa Giêsu. Và cả ngày nay nữa cũng có biết bao
nhiêu người nam nữ, các vị tử đạo thật hiến dâng mạng sống họ với Chúa Giêsu để
tuyên xưng đức tin, chỉ vì lý do đó. Đó là một việc phục vụ, phục vụ của chứng
tá kitô cho tới đổ máu, việc phục vụ mà Chúa Kitô đã làm cho chúng ta: Ngài đã
cứu chúng ta cho tới cùng. Và đó là ý nghĩa của từ “Đã hoàn tất”. Thật đẹp biết
bao nếu tất cả chúng ta vào cuối cuộc đời mình với các sai lầm, các tội lỗi và
cả các việc lành, với tình yêu của chúng ta đối với tha nhân, chúng ta có thể
nói với Thiên Chúa Cha như Chúa Giêsu: “Đã hoàn tất”, không phải với sự toàn vẹn
như Người, nhưng nói: “Lậy Chúa, con đã làm tất cả những gì con có thể làm. Đã
hoàn tất”. Khi thờ lậy Thập Giá, khi nhìn Chúa Giêsu, chúng ta nghĩ tới tình
yêu, việc phục vụ, cuộc sống chúng ta, các kitô hữu tử đạo, và nghĩ tới
cuộc sống mình sẽ ích lợi cho chúng ta. Không ai trong chúng ta biết khi nào điều
này sẽ xảy ra, nhưng chúng ta có thể xin ơn thánh có thể nói: “Lậy Cha, con đã
làm điều con có thể làm. Đã hoàn tất”.
ĐTC nói thêm trong bài huấn dụ:
Ngày Thứ Bẩy Tuần Thánh là ngày, trong đó Giáo Hội chiêm ngưỡng “việc ngủ nghỉ”
của Chúa Kitô trong mồ, sau chiến thắng của thập giá. Trong ngày Thứ Bẩy, một lần
nữa Giáo Hội tự đồng hóa với Mẹ Maria: toàn đức tin của Giáo Hội đã được tiếp
nhận nơi Mẹ, là người tin toàn vẹn, đầu tiên. Trong sự tối tăm bao trùm
thụ tạo, Mẹ một mình cầm giữ cho ngọn đuốc đức tin nơi sự sống lại của
Chúa Giêsu được cháy sáng, bằng cách hy vọng chống lại mọi hy vọng (x. Rm
4,18).
Trong lễ vọng phục sinh, trong
đó lại vang lên lời tung hô Alleluiya, chúng ta cử hành Chúa Kitô Phục Sinh,
trung tâm và cùng đích của vũ hoàn và của lịch sử. Chúng ta canh thức đầy hy vọng
đợi chờ sự trở lại của Ngài, khi lễ Vuợt Qua sẽ được biểu lộ tràn đầy. ĐTC giải
thích thêm điểm này như sau:
Đôi khi tối tăm của đêm đen xem
ra vào thấu tận linh hồn; đôi khi chúng ta nghĩ “không còn làm được gì nữa”, và
con tim không tìm ra sức mạnh để yêu thương. Nhưng chính trong sự tối tăm đó
Chúa Kitô thắp sáng lên ngọn lửa tình yêu của Thiên Chúa: một ánh sáng phá tan
đêm tối và loan báo một khởi đầu. Hòn dá của đớn đau đã được lật qua một bên,
nhường chỗ cho niềm hy vọng. Đó chính là mầu nhiệm cao cả của sự phục sinh!
Trong đêm thánh này Giáo Hội trao ban cho chúng ta ánh sáng của Đấng Phục Sinh,
để nơi chúng ta không còn có sự tiếc nuối nữa nhưng có niềm hy vọng cho những
ai rộng mở cho một hiện tại tràn đầy tương lai: Chúa Kitô đã chiến thắng cái chết
và chúng ta cùng chiến thắng vời Ngài. Như là kitô hữu chúng ta được mời gọi là
những tuần canh trời sáng biết nhận ra các dấu chỉ của Đấng Phục Sinh, như các
phụ nữ và các môn đệ đã làm khi chạy tới mộ vào sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần.
Anh chị em thân mến, trong các
ngày Tam Nhật Thánh chúng ta đừng chỉ hạn chế tưởng niệm cuộc khổ nạn của Chúa,
nhưng cũng hãy bước vào trong mầu nhiệm, và nhận lấy các tâm tình và thái độ của
Chúa, như tông đồ Phaolô mời gọi chúng ta. “Anh em hãy có chính các tâm
tình của Chúa Kitô Giêsu” (Fl 2,5). Và khi đó sẽ là lễ Vưọt Qua tốt lành cho
chúng ta,
ĐTC đã chào các đoàn hành hương
đến từ các nước Bắc Mỹ và Tây Âu cũng như các đòn hành hương đến từ các nước
Indonesia, Nhật Bản, Hồng Kông, Mêhicô, Equador, Argentina. Ngài chúc mọi người
Tam Nhật Thánh sốt sắng và luôn sẵn sàng làm chứng cho tình yêu hy hiến của
Chúa Kitô và có cùng các tâm tình của Chúa.
Với các đoàn hành hương Ba Lan
ĐTC nhắc cho mọi người nhớ mùng 2 tháng 4 là kỷ niệm ngày thánh Gioan Phaolô II
qua đời. ĐTC nói: chúng ta nhớ tới ngài như chứng nhân vĩ đại của Chúa Kitô khổ
đau, chết và phục sinh. Chúng ta hãy xin ngài bầu cử cho chúng ta, cho các gia
đình và Giáo Hội, để ánh sáng phục sinh dãi tỏa trên mọi bóng tối của cuộc sống
và khiến cho chúng ta được tràn ngập niềm vui và sự an bình.
Với các nhóm tiếng Ý ĐTC đặc biệt
chào các sinh viên tham dự đại hội sinh viên quốc tế tại Roma, học sinh Học viện
thánh Vinh Sơn de Paoli vùng Reggio Emilia nhân kỷ niệm 150 năm hoạt động. Ngài
khích lệ họ lớn lên trong tình bạn với Chúa, “vì điều cần thiết không phải
là một cuộc sống thoải mái, mà là một trái tim si tình”. ĐTC cũng chào các tham
dự viên cuộc tuần hành quốc tế Montefortiana tỉnh Verona.
Chào các bạn trẻ, người đau yếu
và các cặp vợ chồng mới cưới ĐTC nhắc cho mọi người nhớ ngày giỗ Thánh Giáo
Hoàng Gioan Phaolô II. Ngài xin người trẻ học đương đầu với cuộc sống với niềm
hăng say của thánh nhân; anh chị em đau yếu biết tươi vui vác thánh giá khổ đau
như người, và các đôi tân hôn biết luôn để Thiên Chúa vào trung tâm cuộc
đời hôn nhân để có đươc nhiều tình yêu và hạnh phúc hơn.
Buổi tiếp kiến đã kết thúc với
Kinh Lậy Cha và phép lành tòa thánh ĐTC ban cho mọi người.
Linh Tiến Khải (vi.radiovaticana.va/01/04/2015 12:43)