Lời sống

Tháng Tư 2021

“Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên”

(Gioan 10, 11)

 

Những hình ảnh của văn hóa trong Kinh thánh, từ những thời du mục và chăn nuôi trôi đi chậm rãi xem ra xa xôi với những đòi hỏi hàng ngày cần có hiệu qủa và cạnh tranh của chúng ta. Đôi khi chính chúng ta cũng cảm thấy nhu cầu phải dừng lại, cần môt nơi để nghỉ ngơi, cần một cuộc gặp gỡ với người đón tiếp mình.

Chúa Giêsu giới thiệu mình như người hơn bất kỳ ai khác sẵn sàg đón tiếp chúng ta và cho ta nghỉ ngơi, hơn thế còn hiến mạng sống cho mỗi người chúng ta.

Trong câu nói dài của Tin mừng Gioan mà Lời sống trích dẫn, Chúa Giêsu đảm bảo cho ta Người là sự hiện diện của Thiên Chúa trong lịch sử mỗi người, như các vị tiên tri đã hứa cho dân Is-ra-en (Xem E-dê-ki-en 34, 24-31)

Chúa Giêsu là mục tử, là người dẫn đường hiểu biết và yêu thương các chiên của mình, nghĩa là dân của Người mệt mỏi và đôi khi lạc lõng. Người không phải là người lạ không biết đến những nhu cầu của đoàn chiên, cũng không phải là kẻ trộm đến cướp bóc, hoặc một tên cướp giết chóc và phân tán, cũng không phải là người làm thuê chỉ hành động cho lợi lộc của mình.

“Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên”

Đoàn chiên Chúa Giêsu coi là của mình chắc chắn là các môn đệ của Người, là tất cả những người đã nhận hồng ân phép Rửa, nhưng không chỉ có thế. Người còn biết từng người, gọi tên họ và âu yếm săn sóc cho mỗi người.

Người là mục tử đích thực, không chỉ hướng dẫn ta đến sự sống, không chỉ đến tìm ta mỗi lần chúng ta lạc lối (Xem Lc 15, 3-7; Mt 18, 12-14), mà đã hiến mạng sống để chu toàn ý muốn Chúa Cha là sự hiệp thông trọn vẹn với Người và lấy lại được tình huynh đệ giữa chúng ta đã bị tội lỗi làm tổn thương nặng nề.

Mỗi người chúng ta có thể tìm cách nhận ra tiếng của Thiên Chúa; có thể cảm nhận lời Người nói với mình và tin tưởng đi theo tiếng đó. Nhất là chúng ta có thể chắc chắn là mình được thương yêu, được hiểu rõ và được tha thứ vô điều kiện bởi người đảm bảo cho ta rằng:

“Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên”

Khi chúng ta cảm nghiệm, ít là đôi chút, sự hiện diện thầm lặng nhưng quyền năng này trong cuộc sống mình, thì trong tâm hồn thắp lên niềm ao ước chia sẻ sự hiện diện đó, làm tăng thêm khả năng chăm sóc và đón nhận người khác. Theo gương Chúa Giêsu, chúng ta có thể tìm cách hiểu biết hơn những người trong gia đình, người cùng làm việc hoặc người hàng xóm, để cho mình bị quấy rầy bởi những yêu cầu của người sống bên cạnh.

Chúng ta có thể phát triển trí tưởng tượng của lòng thương yêu, bằng cách lôi kéo người khác và để cho mình bị liên lụy. Trong thế giới nhỏ bé của mình, chúng ta có thể góp phần vào việc xây dựng cộng đoàn huynh đệ và mở rộng, có khả năng kiên nhẫn và can đảm đồng hành với nhiều người.

Khi suy niệm cùng một câu này trong Tin mừng, chị Chiara Lubich đã viết: “Chúa Giêsu sẽ nói công khai về mình rằng: "Không ai có tình yêu thương cao cả hơn người hiến mạng sống vì bạn hữu của mình" (Ga 15:13). Và Người sống đến cùng sự dâng hiến của mình.

        Tình yêu thương của Người là tình yêu thương dâng hiến, nghĩa là một tình yêu thương làm nên bởi thái độ sẵn sàng đem lại hiệu qủa là hiến dâng, là cho đi mạng sống mình.[…] Thiên Chúa cũng đòi chúng ta […]  những việc làm vì thương yêu (ít là trong ý hướngquyết định) có mức độ như tình yêu thương của Người. […] Chỉ có một tình yêu thương như vậy mới là tình yêu thương Kitô: đó không phải là đôi chút tình thương, không phải là một lớp sơn tình thương bên ngoài, mà là một tình yêu thương cao cả đến độ liều cả mạng sống. (…) Làm như vậy, cuộc sống Kitô hữu của ta sẽ tiến thêm một bước về phẩm chất, một bước rất xa về phẩm chất. Lúc đó ta sẽ thấy những người khác bị lôi kéo bởi tiếng của Chúa Giêsu, từ khắp nơi trên thế giới tụ họp lại chung quanh Người.” (Lời sống tháng tư 1997).

 

Letizia Magri

 

 


LỜI SỐNG 2021