TÌNH  NỒNG

(Ga 2:1-12)

 

Ngày nay hiện tượng “ăn cơm trước kẻng” khá phổ biến trong dân gian, nhất là bên Âu Mỹ.  Người ta không còn tin tưởng vào nghi thức cưới hỏi nữa.  Ðúng hơn, họ thấy chỉ khoái lạc mới đem lại hạnh phúc cho con người.  Nếu đúng thế, tại sao ngày nay ly dị đạt tới mức độ kỷ lục như vậy ?

Ðứng trước tình hình hiện nay, có lẽ cũng không nên quy trách hoàn toàn cho giới trẻ.  Ðúng hơn, phải nhận nghi thức hay luật lệ phần nào đã đánh mất nội dung và ý nghĩa đích thực.  Tất cả chỉ còn là nước lã.   Cuộc sống hôn nhân tẻ ngắt  và buồn chán, không còn hấp dẫn nổi giới trẻ nữa.  Cần phải có một cuộc canh tân thực sự mới đem lại cho hôn nhân một sức sống mới.  Gia đình sẽ hạnh phúc. 

Nếu Chúa đã biến nước thành rượu trong tiệc cưới Cana, Chúa cũng có thể canh tân và biến đổi cuộc sống hôn nhân hôm nay.   Cuộc canh tân đó dựa trên nền tảng tình yêu, một thực tại bắt nguồn từ Thiên Chúa.   Tình yêu là động lực phát xuất niềm vui và hạnh phúc thực sự.  Nhờ đó hôn nhân có sức mạnh vượt trên mọi thử thách.

Còn cuộc vui nào lớn hơn tiệc cưới Cana ?  Tiệc cưới thật trang trọng.  Cô dâu rất diễm lệ.  Hai họ vô cùng hân hạnh đón tiếp cả Chúa Giêsu, Mẹ Maria, anh em họ hàng và các môn đệ. Các ngài đến chung vui với tân lang và  tân nương tới phút chót.  Hiện diện như thế, các ngài đã chia sẻ tận tình niềm vui lớn lao đó.  Niềm vui càng tăng lên lúc nước biến  thành rượu ngon “khi khách đã ngà ngà.” (Ga 2:10)

Phép lạ đã vượt qua giới hạn một tiệc cưới.  Không phải chỉ vì cứu vãn danh dự cho cô dâu chú rể hay chủ tiệc, nhưng còn để “bày tỏ vinh quang của Người.” (Ga 2:11) Tất cả ý nghĩa của “dấu lạ đầu tiên” (Ga 2:11) nằm ở chỗ đó.  Không phải nhu cầu đám cưới đã thúc bách Ðức Giêsu hành động, nhưng là đức tin của Mẹ Maria, Thân mẫu Người.  Mẹ chỉ vỏn vẹn loan báo một sự kiện, chứ không xin gì cho chính mình. 

Dĩ nhiên, chưa đến “giờ” Chúa Giêsu hành động.  Mẹ biết, nhưng không hề đáp lại, chỉ lẳng lặng nói với gia nhân : “Người bảo gì các anh cứ việc làm theo.”(Ga 2:5)  Câu nói cuối cùng của Ðức Mẹ lại được đặt trong khung cảnh tiệc cưới, một cuộc vui lớn nhất và sâu xa nhất cuộc đời.  Thái độ trầm tĩnh qua những lời nói đó đã đủ để Ðức Giêsu hành động.  Ðức Mẹ biết chắc chắn những gì sẽ xảy ra sau lời chứa chất đầy tin yêu đó.

Ở đây, Ðức Mẹ đã hành động ngược hẳn với thái độ của những kẻ thách thức Chúa Giêsu dưới cây thánh giá.  Họ đòi Chúa bước xuống khỏi thánh giá như một dấu chỉ cho họ tin.  Bình thường ai cũng cần dấu lạ mới tin.  Trái lại, Mẹ Maria cho thấy đức tin làm nảy sinh dấu lạ.  Ðức tin đòi một thái độ khiêm cung tín thác, nhưng không mù quáng hay phải làm những việc anh hùng. Ngược lại, thái độ kiêu ngạo luôn làm con người tưởng mình có thể hành động thay thế Thiên Chúa.  Phép lạ hay dấu chỉ là công việc đặc biệt thuộc về Thiên Chúa mà thôi.

Ðức Maria và các môn đệ đã tin như thế.  Chỉ những ai tin mới có thể nhìn thấy chính con người Ðức Giêsu Kitô đã làm được những phép lạ, chứ không phải một thứ thần thông hay ma thuật nào.  Người không thi hành quyền năng ấy một cách ồn ào và ngoạn mục.  Trái lại, Người kín đáo thi thố quyền năng, đến nỗi người quản tiệc cũng không biết rượu từ đâu ra.  Chỉ có các gia nhân mới thấu hiểu ngọn nguồn.  Bởi đâu họ được diễm phúc ấy ?   Có lẽ chính địa vị thấp kém và hoàn cảnh nghèo hèn đã khiến họ có cơ hội gần Chúa và tham dự vào những việc Chúa làm để tạo nên dấu chỉ hôm nay.

Nhưng hơn tất cả mọi người, nhờ niềm tin, Ðức Maria biết Con mình có khả năng làm phép lạ.  Niềm tin đó mạnh đến nỗi, dù Chúa có vẻ “tỉnh bơ,” Mẹ vẫn khẳng khái nói với gia nhân biết phải làm cái gì.  Nghe Con trả lời, đáng lẽ Mẹ phải cảm thấy xa lạ, vô duyên và bực bội như “búa tạ” giáng trên đầu.  Thực ra, sống bên nhau hơn ba chục năm trời, Mẹ biết đó chỉ là một lối nói thân mật giữa Mẹ và Con.  Tiếng nói sâu xa của hai con tim đã tạo nên sự đồng cảm sâu xa.  Người ngoài làm sao hiểu nổi ?  Bởi thế, sau khi nghe những lời cứng rắn đó, Mẹ vẫn nói như “đi guốc trong bụng” Con : “Người bảo gì, các anh cứ làm.” (Ga 2:5)   Kết quả đúng như Mẹ mong ước.

Sở dĩ có kết quả như thế, không phải vì Mẹ giỏi tâm lý, nhưng vì Chúa Thánh Linh lên tiếng trong Mẹ.  Nhận ra điều đó, Chúa Giêsu hành động ngay, mặc dù  giờ thi hành sứ mệnh cứu độ chưa đến.  Thế là, nhờ Chúa Thánh Thần, Mẹ đã được vinh dự đón nhận dấu lạ đầu tiên trong cuộc đời công khai của Con.  Còn gì sung sướng hơn khi Mẹ biết dấu lạ đó đã làm cho các môn đệ tin vào Chúa.  Nếu Mẹ không tin, làm sao họ có thể thấy được dấu lạ mà tin.  Niềm tin đã sinh ra niềm tin.

Nếu có niềm tin như Mẹ, sẽ thấy Chúa Giêsu đang chuẩn bị cho chúng ta một đại tiệc trong Nước Chúa.  Làm sao có đủ niềm tin để đọc thấy ý nghĩa của những dấu chỉ tình yêu Chúa trên đường hướng về nhà Cha.  Nếu có đủ, chúng ta có thể bước theo Chúa, cùng Mẹ và các môn đệ để khám phá những điều lớn lao hơn trong Giao ước đã được ký kết trong Máu Người.  Người kêu gọi chúng ta khám phá cuộc sống hằng ngày để nhận thấy những dấu chỉ chứng tỏ Người đang hiện diện giữa cuộc đời.  Tham dự một hôn lễ, Chúa Giêsu muốn chuẩn bị một hôn lễ khác – hôn lễ kết hiệp Thiên Chúa với nhân loại.(x. Lời Chúa Cho Mọi Người, 2005:420)

Muốn canh tân thế giới, chúng ta phải bắt đầu từ niềm tin.  Không có niềm tin, không thể hy vọng thấy Thiên Chúa biểu lộ quyền năng ban sự sống của Người.  Có lúc nào thế giới cần được tái sinh và canh tân như hôm nay ?  Vậy mà, niềm tin đang phai mờ và tàn lụi trong tâm hồn nhân loại !  Muốn tìm một sức mạnh canh tân và tái sinh nhân loại, trước hết phải nỗ lực cầu xin Thiên Chúa ban Thần Khí, vì “Thần Khí như một thứ rượu nồng sẽ khiến chúng ta quên đi những quy tắc sáo mòn và những tín điều hẹp hòi của chúng ta.” (Lời Chúa Cho Mọi Người, 2005:420)  Chúa Giêsu không dùng nước bình thường, nhưng là thứ nước đã đổ vào sáu chum theo thói tục Do thái dùng vào việc thanh tẩy.  Chúa muốn canh tân não trạng của những người đã sống lâu năm trong nghi thức đạo đức vô hiệu lực và đầy giả tạo đó.

Tôn giáo đích thực không bao giờ đồng hóa với những nghi thức như thế.  Người Do thái lo lắng thanh tẩy khỏi những điều ô uế.  Họ đặt tất cả niềm hy vọng canh tân nơi các nghi thức.  Nhưng họ đã thất bại.  Chính Thần Khí chủ động trong việc canh tân, chứ không phải nghi thức.  Nghi thức chỉ là phương tiện.  Nhưng muốn Thần Khí khởi động việc canh tân vô cùng cần thiết đó, cần phải tin vào quyền năng Thiên Chúa nơi Ðức Giêsu Kitô.  Không có Người, không thể có Thần Khí .

Lạy Chúa, xin  ban sức mạnh Thánh Thần để tình yêu chúng con luôn được đổi mới và sinh hoa trái tốt đẹp.  Xin Chúa  hiện diện để tình yêu luôn thăng hoa và bền vững trong cuộc sống hôn nhân và gia đình chúng con.    Amen.

 

đỗ  lực, 14.01.2007

dzuize@gmail.com

 

 


Mục Lục Phúc Âm Nhật Ký
Trở Về Trang Nhà