Nhân đọc bài “Trước hiện tình Giáo hội tại Việt Nam, nên nghĩ gì và làm gì?”
Trước
hiện
tình Giáo hội
tại
Việt Nam,
nên nghĩ gì và làm gì?
Tác giả: Lm. Đỗ Xuân Quế
“Trước tiên, phải nói ngay rằng tình hình hiện
nay tại Giáo hội Việt
Những dòng trên đây đọc được trên mạng lưới toàn
cầu là những dòng mở đầu cho bài viết của Lm Đỗ Xuân Quế OP.
Kính gửi Cha Đỗ Xuân Quế OP
Kính thưa Cha,
Đọc những dòng trên đây mà Cha đã viết, con cảm thấy quả
thực tình hình hiện nay tại Giáo Hội Việt
Trước hết nếu những
buổi thắp nến đòi công lý và sự thật được kể là sự cầu nguyện thì phải
chăng chúng ta muốn thay đổi bản chất và giá trị của sự cầu nguyện theo Tin
Mừng? Theo con, thì đó chỉ là một cách tranh đấu bất bạo động để bảo vệ quyền
lợi của mình hay của tập thể : nó là hành vi CHÍNH TRỊ đúng nghĩa và chính
đáng. Chắc chắn rằng trong mọi giáo trình tu đức về sự cầu nguyện,
chúng ta không thể tìm thấy ở đâu có một hành vi nào tương tự như thế. Bởi vì
ngay trong Lời Kinh Chúa dạy chúng ta cầu nguyện, chúng ta không thể tìm thấy
một nội dung và hình thức nào tương tự. Thế nhưng không chỉ có Cha, mà tất cả
những ai đã tổ chức, đã tham gia, đã ủng hộ đều coi đó là thắp nến CẦU NGUYỆN
thì thật có nguy cơ làm lệch lạc cách suy nghĩ trung thực về sự cầu nguyện Kitô
giáo. Có lẽ (theo con nghĩ thôi), đó cũng là một lý do khiến ĐHY Quốc Vụ Khanh
đã có thư yêu cầu ngưng việc “cầu nguyện”
như thế, vì làm cho mọi người hiểu lầm về chính sự CẦU NGUYỆN vốn là lẽ sống
của Hội Thánh chúng ta.
Thứ đến, ngay cả Cha, một linh mục đáng kính và có uy tín
một thời, có thể gọi việc thuyên chuyển ở Tòa Tổng Giám Mục Hà Nội là cuộc thay bậc đổi ngôi, thì quả thật đáng lo
ngại. Một cách bình thường thì đó là trách nhiệm và quyền hạn của một mình Đức
Giáo Hoàng theo nhu cầu của Giáo Hội, tất nhiên Ngài cũng có các Bộ và các cố
vấn cần thiết. Tuy rằng lịch sử cũng cho thấy có nhiều vết nhơ trong vấn đề
này, nhưng phải nói nghiêm túc rằng việc bổ nhiệm của Tòa Thánh phần lớn là đáp
ứng đúng nhu cầu của Hội Thánh.
Riêng trong vụ việc này, nếu Đức Tổng Giuse là người trung
thực và can đảm, nếu Ngài là người yêu mến đoàn chiên như mọi người ca tụng,
thì những lời tuyên bố của Ngài phải được chúng ta trân trọng và tin tưởng,
theo đó Ngài tự nguyện từ chức vì lợi
ích của Giáo Hội. Nếu Cha coi đó là sự cưỡng bức của Tòa Thánh, thì hóa ra Cha đã coi Đức Tổng Giuse là người thiếu
trung thực và không yêu mến đoàn chiên của Ngài!
Cũng trong vụ việc này vị liên hệ là Đức Cha Phêrô Nguyễn
Văn Nhơn, mà Cha đã có nhiều dịp cùng làm việc với Ngài ngay từ sau ngày
30.4.1975. Con thấy suốt một thời gian dài các Đấng làm việc với nhau, thì chắc
chắn Cha hiểu con người của Đức Cha Phêrô : rất tình nghĩa với anh em, ngay cả
với chủng sinh, một con người không muốn quyền cao chức trọng, một con người
chỉ muốn là người phục vụ với tất cả con tim, cách riêng với những người thiếu
may mắn. Và nếu Cha không biết 19 năm phục vụ Giáo Phận Đà Lạt trong chức Giám
Mục của Ngài, thì Cha có thể hỏi hầu hết anh em linh mục Giáo Phận Đà Lạt Cha
cũng có thể hiểu đó là con người của người dân tộc, là người của các bạn trẻ,
Người chỉ muốn tất cả được hạnh phúc. Một con người như thế không thể đột xuất
lại mong muốn địa vị chức quyền.
Đàng khác là linh mục Cha đã hiểu và từng dạy các môn sinh rằng thiên chức linh mục là để
phục vụ theo gương Thầy Chí Thánh, đó không
phải là cái bậc, hay cái ngôi ở bậc
thang địa vị. Thế thì chúng ta không thể gọi việc thuyên chuyển hay bổ
nhiệm của Tòa Thánh là THAY BẬC ĐỔI NGÔI. Gọi như thế Cha đã tục hóa thiên chức
của chính Cha.
Trên đây là những lo lắng của con cho Giáo Hội Việt
Bảo Lộc ngày 14.10.2010
Lm Giuse.