VỊ ĐẠO SĨ THỨ NĂM

Khổng Nhuận

 

Sau khi Vị Đạo Sĩ Thứ Tư tạm biệt Hài nhi Giêsu, mãi tới năm 1985 Vị Đạo Sĩ Thứ Năm - sống vào cuối thiên niên kỷ thứ Hai - mới lên đường. Vào lúc này, ngôi sao Belem đã biến mất từ đời thủa nào rồi, nên Vị Đạo Sĩ Thứ Năm – bất cứ Kitô hữu nào cũng vốn là Vị Đạo Sĩ Thứ Năm  - chỉ còn có thể nhìn lên bầu trời Kinh Thánh để tìm xem ngôi sao nào sẽ hướng dẫn mình tới Chúa .

Sau đây là tâm tình chia sẻ về kinh nghiệm tìm kiếm ngôi sao của Vị Đạo Sĩ Thứ Năm:

Theo kinh nghiệm cá nhân, tôi phải tìm kiếm từng tia sáng một, có khi cả tuần mới bắt gặp một tia sáng, chứ không phải thấy ngay một lúc vì sao sáng chói - huy hoàng ánh quang. Đây là một quá trình cam go nhưng đầy thú vị với những khám phá bất ngờ trong niềm vui lâng lâng.

Tôi không tài nào viết được vỏn vẹn trong vài trang toàn bộ công cuộc khám phá những tia sáng và tập sống trong ánh sáng suốt gần 20 năm qua, vì thế tôi chỉ tóm gọn hết sức và dẫn chứng một vài kinh nghiệm chập chững trong năm đầu tiên qua các đề mục sau:

1.    Mục đích

Nghe người ta nói quá nhiều về Thiên Chúa, thế mà tại sao tôi không cảm nhận được Ngài?!. Thế là tôi quyết định lên đường tìm chân lý mà cụ thể là khám phá ra Thiên Chúa của lòng mình .

2.     Phương pháp kiếm tìm.

* Đọc Kinh Thánh: Vào lúc đó, thất nghiệp dài dài, chẳng biết làm gì, tôi bèn mang Kinh Thánh ra đọc thật kỹ, ghi chú cẩn thận những câu nào hay theo từng chủ đề như: Chúa Cha, Đức Giêsu, Thần Khí, Tình yêu, Sống đời đời, Ánh sáng,  Tự do…. đầy một cuốn 100 trang.  Lần đầu tiên trong đời, tôi đọc nghiêm chỉnh từ đầu đến cuối cuốn Tân Ước nhỏ xíu  của dịch giả Nguyễn Thế Thuấn.

Sau đó tôi đọc lại lần thứ hai, lần này tôi bỏ bớt những câu không còn hay lắm, mà chỉ ghi lại những câu mà mình thích thôi - chiếm khoảng 70 trang

Lần thứ ba, tôi chép lại trong cuốn sổ tay và chỉ ghi lại những câu tâm đắc nhất chỉ còn khoảng 50 trang. mỗi ngày mang ra đọc đi đọc lại cho nó thấm vào đầu của mình. đây cũng chính là mục đích của việc đọc Kinh Thánh.

* Suy niệm

Nói là suy niệm, nhưng tôi chỉ có niệm chứ không có suy. Tôi ngồi nghiêm chỉnh, và niệm một vài câu do tôi tự chế ra như: Chúa sống trong tôi, tôi sống trong Chúa. Chúa thấm nhập tôi, tôi thấm nhập Chúa. Tôi cứ niệm đi niệm lại một cách rất từ từ chậm rãi để nghe được sự thấm nhập của Chúa vào lòng mình – và mình vào lòng Chúa. Lúc đầu, chẳng cảm thấy gì, nhưng tháng này qua tháng khác, Chúa dường như ngủ quên trong tôi từ từ thức dậy – hay nói cho đúng hơn - bấy lâu nay tôi ngủ mê mệt từ từ tỉnh dậy để nhận ra Chúa vẫn đang sống mãnh liệt trong tôi.

Sau này, khi tôi chia sẻ với bà xã của tôi. Cô nàng cũng thử, nhưng thấy nó kỳ quá, giống như của ai đó, chứ không phải của mình. Thế là cô nàng chế ra một câu khác hợp với mình hơn.

Mục đích của việc niệm này để nó thấm vào tâm của mình. Nhờ đó tôi dần dần cảm nghiệm Chúa thực sự hiện diện và cùng sống với mình.

* Chia sẻ

May mắn thay, ngay trong thời gian đó, một anh bạn cũng tự nhiên muốn lên đường tìm kiếm chân lý. Thế là, trên dường về nhà, anh ấy đều ghé qua chỗ tôi ngồi bán bánh ngọt. Hai anh em trao đổi với nhau khoảng 2 tiếng đồng hồ mỗi ngày. Chúng tôi chia sẻ cho nhau những khám phá mới, đặt câu hỏi, thậm chí còn như đưa những vấn nạn hóc búa để cả hai phải suy nghĩ suốt cả tuần:

Sứ mệnh chính yếu nhất của Đức Giêsu khi xuống trần gian là gì?

Sứ mệnh chính yếu nhất của bạn là gì?

Tại sao bạn sinh ra?

Linh hồn của bạn ra sao? Nó xuất hiện lúc nào? Bản tánh của nó ra sao?

Hãy nhìn tới 2 quán càfê cóc ở đằng kia. Uống ở quán nào là đúng theo ý Chúa?

Và hàng trăm câu hỏi khác….. dù ngay trong thời gian đó, chúng tôi chưa tìm ra câu trả lời, nhưng đó chính là những động lực khiến chúng tôi phải động não mà suy tư. Nhờ thế mà chúng tôi tiến rất nhanh. Chỉ trong khoảng 6,7 tháng, chúng tôi đã tìm kiếm được khá nhiều tia sáng gom góp thành một vì sao nho nhỏ đủ để chúng tôi khám phá ra khuôn mặt đích thực của Ngài.

3.     Kết quả:

Đây là những tia sáng mà tôi nhớ nhất:

* Khám phá đầu tiên khiến tôi sướng đến ngất ngây, đó là tôi nhận ra Chúa yêu thương tôi từ muôn thủa - chứ không phải mới thương từ khi tôi có trí khôn.

Người đã chọn ta trước cả khi tạo thành vũ trụ,
để trước thánh nhan Người,
ta trở nên tinh tuyền thánh thiện,
nhờ tình thương của Người. (Ep 1:4)

* Khám phá tuyệt vời thứ hai giúp tôi thoát khỏi gánh nặng ngàn cân đè nặng tâm trí tôi biết bao năm qua, đó là tôi không còn bị ám ảnh trước sự khủng khiếp của sự chết và phần phạt, Thế là gông cuồng xiềng xích đã hoàn toàn bị chặt gẫy khi tôi tin rằng : Vậy giờ đây, những ai ở trong Đức Ki-tô Giê-su, thì không còn bị lên án nữa.2 Thật vậy, luật của Thần Khí ban sự sống trong Đức Ki-tô Giê-su, đã giải thoát tôi khỏi luật của tội và sự chết (Rm 8:1-2)

*Khám phá quyết định thứ ba: Không phải đợi tới khi xuôi tay lìa đời, mà là Ngay từ lúc này tôi đã thoát khỏi luật của sự tôi và sự chết để bắt đầu một cuộc sống mới viên mãn trong Chúa: Thật, tôi bảo thật các ông: giờ đã đến - và chính là lúc này đây - giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa; ai nghe thì sẽ được sống (Ga 5:25).

* Từ đó, tôi khám phá ra Bản đồ sống đạo đơn giản như sau: Từ muôn thủa Chúa đã yêu tôi. một ngày đẹp trời nào đó, Ngài sinh tôi từ trái tim yêu thương của Ngài. Suốt cuộc sống trần thế này, Ngài yêu thương ấp ủ tôi đêm ngày. Cuối cùng, cũng một ngày đẹp trời nào đó, ngài gọi tôi trở về ngay nơi mà tôi xuất phát – đó chính là con tim thổn thức yêu thương của Ngài.

Chính khám phá này mở ra cho tôi một đại lộ sống đạo thêng thang thoải mái. Biết được nơi mình xuất phát và nơi mình trở về thì không còn gì phải lo lắng nữa. Lúc đó tôi mới thấm được lời Đức Giêsu nói: Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó.4 Và Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi."(Ga 14:3-4) "Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em"(Ga 20:17) Đức Giêsu lên cùng Cha thì tôi cũng lên cùng Cha chứ không lẽ tôi lại đi lang thang ở một góc trời tăm tối nào?!!

* Quan niệm về thế gian:  Trước kia, tôi nhìn thế gian này là thực - rất thực - và tôi bị nó quay như dế. Tôi buồn vui, sướng khổ theo  nó như cách bèo vô định trên dòng sông cuộc đời. Thế rồi một buổi sáng tháng 7 . 1985, đang đi trên đường , tôi thấy người ta, xe cộ đi lại, nhưng hôm ấy tôi bỗng thấy rất lạ - thực đó mà dường như không thực. Từ kinh nghiệm tuyệt vời này, cuộc sống tôi bắt đầu thay đổi: tôi sống trong thế gian nhưng  tôi không thuộc về thế gian này.(Ga 8:23) Thế là từ đó tôi hân hoan sống giữa chốn hồng trần. Dù khó khăn vẫn giang mắc khắp nơi, nhưng tôi không còn cảm thấy nặng nề, khổ sở như trước kia nữa, mặc dù lúc đầu cũng cảm thấy khó chịu một chút.

* Nhờ những tia sáng khám phá trên, tôi dần dần xác tín Chúa thực sự yêu thương tôi, hiện diện và sống trong tôi. Từ đó, cuộc sống đạo của tôi cực kỳ thoải mái, bình an và hạnh phúc - một niềm hạnh phúc êm đềm nhưng sâu thẳm vững bền: “để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui của anh em được nên trọn vẹn”.(Ga 15:11)

Từ đó tới nay, thấm thoát đã gần 20 năm. Ánh sao - mà Đạo Sĩ Thứ Năm phát hiện – cho tới nay, ngày càng rực sáng. Có một điều rất lạ: Vị Đạo Sĩ Thứ Năm bỗng thấy mình trở thành ánh sao lúc nào không hay. Tới phiên mình Vị Đạo Sĩ Thứ Năm bắt đầu làm nhiệm vụ khích lệ những Vị Đạo Sĩ Thứ Năm  khác hăng hái lên đường tìm kiếm Chúa để cuối cùng cũng trở thành ánh sao dẫn đường. Không chỉ là những ánh sao lẻ loi cô độc mà kết thành một giải ngân hà sáng chói rực rỡ ánh hào quang cho hàng triệu Vị Đạo Sĩ Thứ Năm khác nữa.

 

 

 

 


Mục Lục Theo Ánh Mắt Tâm Linh