LỄ CHÚA BA
NGÔI B
HIỆP NHẤT
TRONG YÊU THƯƠNG
+++
A. DẪN NHẬP
Trong suốt năm Phụng vụ, chúng ta đã lần
lượt mừng các mầu nhiệm ơn cứu độ, hôm nay chúng ta đi vào mầu nhiệm cao cả nhất
và cũng căn bản nhất trong đạo : đó là mầu
nhiệm Chúa Ba Ngôi. Mừng lễà Ba Ngôi không có nghĩa là chỉ lặp lại
một cách khô khan câu giáo lý mà ta đã học : mầu nhiệm một Thiên Chúa duy nhất
trong Ba Ngôi vị riêng biệt, cùng một bản tính Thiên Chúa, cùng một uy quyền như
nhau, không hơn không kém là Cha và Con và Thánh Thần. Chúng ta không thể hiểu được
mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi nhưng chúng ta có thể hiểu được mầu nhiệm Ba Ngôi là mầu
nhiệm yêu thương và hiệp nhất. Mầu nhiệm này phải là mẫu mực cho chúng ta trong
đời sống hằng ngày ở gia đình cũng như ngoài xã hội.
Nhờ phép Rửa tội và nhờ Chúa Thánh Thần,
chúng ta được nhận làm con Chúa để có thể thưa với Chúa “Abba, Cha ơi” (bài đọc 2). Chúng ta còn được hạnh phúc lớn lao nữa
là được Chúa Ba Ngôi sống trong ta để chúng ta được thông phần vào sự sống của
Chúa Ba Ngôi và được thừa hưởng Nước Trời với tư cách là con Chúa. Do đó, chúng
ta phải biết ơn, yêu mến và tôn thờ Chúa Ba Ngôi trong đời sống hằng ngày bằng
những việc làm cụ thể.
B. TÌM HIỂU LỜI CHÚA
+ Bài đọc 1 : Đnl
4, 32-34 . 39-40.
Sách Đệ nhị luật mà Phụng vụ hôm nay
trích ra đoạn văn trên, đã được trước tác trong thời lưu đầy bên Babylon và là
phần kết diễn từ thứ nhất của Maisen nói với dân Do thái trước khi họ vào đất hứa.
Theo đó, Maisen nhắc nhở dân Do thái hãy
nhớ đến những ưu tuyển và những kỳ công mà Thiên Chúa đã dành cho cha ông họ :”Có dân nào đã nghe tiếng Thiên Chúa phán bảo
từ trong đám lửa như anh em đã nghe ?...Có Thiên Chúa nào đã chọn cho mình một
dân tộc giữa các dân tộc khác bằng những dấu lạ, điềm thiêng... như Thiên Chúa
của anh em, đã làm tại Ai cập trước mắt anh em không”?
Đây là những đoạn quan trọng nhất của
Cựu ước diễn tả đức tin độc thần của dân
tộc Do thái. Vì thế, Maisen khuyên dân hãy trung thành giữ những lệnh truyền của
Thiên Chúa vừa uy quyền, vừa yêu thương mà chỉ tôn thờ một mình Ngài thôi.
+ Bài đọc 2 : Rm
8,14-17.
Các Kitô hữu không cần phải chạy đến
những nghi lễ làm an lòng như dân ngoại đứng trước một vị Thiên Chúa đáng sợ ;
họ cũng không cần phải tính toán những nỗ lực của mình như người Do thái trước
một Thiên Chúa quan toà. Ngày nay các Kitô hữu
đã được Thánh Thần cư ngụ trong tâm hồn qua bí tích Rửa tội và làm cho họ
trở nên người con đích thực của Thiên Chúa khiến họ gọi Thiên Chúa là Cha
:”Abba, Cha ơi”.
Kitô hữu được trở nên người con đích
thực chứ không phải con nuôi, họ được tham dự vào chính sự sống của Thiên Chúa,
được Thiên Chúa cho thừa kế và đồng thừa kế với Đức Kitô. Do đó, họ sống với Chúa
trong tâm tình con thảo không còn sợ sệt lo lắng gì nữa.
+ Bài Tin mừng : Mt
28, 16-20.
Sách Tin mừng thứ nhất không có bài
trình thuật về cuộc Thăng thiên nhưng lại gợi lên mầu nhiệm và nội dung đó khi
thuật lại Đấng Phục sinh hiện ra với nhóm
Mười Một trên ngọn núi vùng Galilê. Trong lần gặp gỡ cuối cùng này, Đức Giêsu
khẳng định quyền bính tối cao của Ngài :”Thầy
đã được trao trọn quyền trên trời dưới đất”(Mt 28,18) Vì thế, trước khi về
trời, Ngài sai các môn đệ đi khắp nơi
chiêu tập mọi người làm môn đệ, rửa tội cho họ nhân danh Cha và Con và Thánh Thần
và dạy người ta tuân giữ những lệnh truyền của Ngài.
Khi làm cho muôn dân trở thành môn đệ
của Đức Giêsu, các Tông đồ chỉ làm cho chủ quyền của Ngài được biểu lộ trên mọi
loài thọ tạo. Tuy nhiên, trong sứ mạng lớn lao ấy, Đức Giêsu vẫn giữ vai trò
chính yếu. Ngài chỉ rời thế gian này để hiện diện thâm sâu hơn :”Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế”(Mt
28,20).
C. THỰC HÀNH LỜI CHÚA
Chúa Ba Ngôi trong đời ta.
I. MẠC KHẢI VỀ CHÚA
BA NGÔI
Hôm nay chúng ta đi vào mầu nhiệm cao
cả nhất trong đạo, là mầu nhiệm trung tâm của đức tin Kitô giáo. Đây là một mầu
nhiệm thâm sâu nhất, cao cả nhất mà lý trí con người không thể nào có thể hiểu
hay hình dung được. Trong Cựu ước, dân
Do thái chỉ được mạc khải cho biết là chỉ có một Thiên Chúa Giavê độc nhất và chỉ
được tôn thờ một mình Ngài :”Hôm nay, các
ngươi hãy nhận biết và suy niệm trong lòng rằng trên trời dưới đất, chính Chúa
là Thiên Chúa chớ không có Chúa nào khác”(Đnl 4,39).
Vậy ai đã cho chúng ta biết mầu nhiệm
này ? Chính Đức Giêsu đã mạc khải cho chúng ta.
Theo bài Tin mừng hôm nay, trước khi về trời, Đức Giêsu đã tập họp các môn
đệ lại ở trên núi để dặn dò một điều sau
cùng:”Thầy đã được trao toàn quyền trên
trời dưới đất. Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép
rửa cho họ nhân danh Cha và Con và Thánh Thần,
dạy bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy
đã truyền cho anh em. Và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế”(Mt
28,18-20).
Đức Giêsu chỉ mạc khải cho chúng ta biết
có một Thiên Chúa Ba Ngôi là Cha và Con và Thánh Thần, còn tìm hiểu về Chúa Ba
Ngôi thế nào thì Ngài dành cho Chúa Thánh Thần, Đấng là hồn sống của Hội thánh
sẽ soi sáng và giữ gìn kho tàng đức tin.
Bởi vì thánh Luca nhìn lịch sử cứu độ như một viễn cảnh mang chiều kích Ba Ngôi
: Thời Cựu ước là kỷ nguyên của Chúa Cha, thời loan báo Tin mừng là kỷ nguyên của
Chúa Con, và thời hậu Tin mừng Công vụ Tông đồ ghi lại là kỷ nguyên của Chúa Thánh
Thần.
2. Mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi.
Cựu ước chưa có mạc khải về Chúa Ba Ngôi.
Cựu ước chỉ nhấn mạnh về một đức tin độc
thần : Chỉ duy Đức Chúa mới là Thiên Chúa độc nhất hiện hữu và ban ơn cứu độ. Mười
điều răn được ban cho dân Israel thì điều răn quan trọng nhất là “Thờ phượng một Đức Chúa Trời và kính mến Người
trên hết mọi sự”(x. Xh 20,3).
Trong Thánh lễ hôm nay, Tin mừng Matthêu
ghi lại lệnh truyền của Chúa Phục sinh, mạc khải rõ ràng về mầu nhiệm này :”Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành
môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Cha và Con và Thánh Thần”(Mt 28,19).
Sách Công vụ Tông đồ của Luca ghi lại
bài giảng của Tông đồ Phêrô có câu:”Thiên
Chúa Cha đã ra tay uy quyền nâng Người lên trao cho Người Thánh Thần đã hứa, để
Người đổ xuống. Đó là điều anh em đang
thấy đang nghe”(Cv 2,33).
Tin mừng Gioan đã nhiều lần đề cập đến
mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi:”Thầy sẽ xin Chúa
Cha, và Người sẽ ban cho anh em một Đấng Bảo trợ khác đến ở với anh em luôn mãi”(Ga
14,16).
Còn thánh Phaolô diễn tả mầu nhiệm Chúa
Ba Ngôi trong thư gửi cho tín hữu Côrintô ở phần chào thăm:”Nguyện xin ân sủng Đức Giêsu Kitô, tình yêu
của Chúa Cha, và ơn thông hiệp của Chúa Thánh Thần ở cùng tất cả anh chị
em”(2Cr 13,13).
Chúng ta chỉ có thể biết được mạc khải
về Chúa Ba Ngôi trong những đoạn Kinh thánh nêu trên. Theo đó, Đức Giêsu cho chúng
ta biết : Chúa Cha là Thiên Chúa, còn Ngài là Con Một của Chúa Cha. Ngài và Chúa Cha là một. Ngài ở trong Chúa
Cha và Chúa Cha ở trong Ngài, nghĩa là Ngài cùng bản tính với Chúa Cha, Ngài cũng
là Thiên Chúa, và Ngài với Chúa Thánh Thần là Thiên Chúa. Ngài cũng cho biết Chúa
Thánh Thần là Đấng Ngài và Chúa Cha sai đến
cũng là Thiên Chúa. Như vậy, chỉ là một Thiên Chúa duy nhất nhưng có Ba Ngôi vị
riêng biệt chứ không phải là Ba Thiên Chúa. Vì Ba Ngôi cùng chung một bản tính
và cùng một quyền năng nên Ba Ngôi bằng nhau, không Ngôi nào lớn hơn. Trong các
kinh cầu đều có câu :”Tam vị nhất thể Thiên Chúa giả” : Ba Ngôi cũng
là một Đức Chúa Trời.
Về công việc của mỗi Ngôi vị, chúng ta
được biết khi sáng tạo vũ trụ vạn vật và loài người, Thiên Chúa xuất hiện như một
người Cha. Ngài dùng Lời quyền năng làm cho vạn vật từ không xuất hiện (x. St
1,3). Ngài còn tiếp tục quan phòng để các tạo vật tồn tại và ngày một tiến hoá.
Khi nguyên tổ loài người phạm tội, Thiên Chúa đã sai Con Một xuống thế làm Đấng
Thiên Sai là Đức Giêsu, để thiết lập Nước Trời. Cuối cùng Ngài đã chịu chết trên
thập giá để đền tội thay cho loài người. Khi Chúa Giêsu về trời, Chúa Cha lại
sai Thánh Thần đến tiếp tục chương trình cứu độ, bằng việc ban ơn thánh hoá để
giúp loài người nên con Thiên Chúa và nhận được ơn cứu độ của Đức Giêsu (Lm Đan
Vinh).
Thiên Chúa Ba Ngôi là một mầu nhiệm và
mãi mãi vẫn là mầu nhiệm. Thánh Augustinô
là một bậc tài trí cũng không thể hiểu được mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi. Cầm một vỏ
hến mà tát cạn đại dương còn dễ hơn là thấu hiểu được mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi. Cứ
tin, cứ yêu đi rồi sẽ hiểu . Dĩ nhiên chĩ hiểu được một phần rất nhỏ theo
kiểu loại suy thôi.
Truyện : Cứ nếm thử mà xem.
Sau khi chấm dứt buổi diễn thuyết chống
lại Chúa và các công trình của Ngài, diễn giả mời cử toạ lên diễn đàn, để đặt câu
hỏi.
Một người bước lên. Anh này là một người
nghiện rượu, vừa mới được cải hóa. Đứng trước thính giả, anh ta lấy từ trong túi
ra một trái cam và chậm rải lột vỏ. Chờ mãi, ông diễn giả bực mình bảo anh ta hãy
đặt câu hỏi đi. Nhưng, anh ta cứ từ từ làm
tiếp cái công việc lột vỏ cam, và không trả lời. Lột vỏ xong, anh ta từ từ ăn
cam. Ăn xong, anh ta mới quay về phía diễn
giả va øhỏi :
- Ông thấy trái cam có ngọt không ?
Diễn giả gầm lên :
- Đồ khùng ! Làm sao tôi biết được là
ngọt hay chua, vì tôi có nếm đâu ?
Lúc ấy, anh chàng thính giả mới nói :
- Thế thì làm sao ông có niềm tin vào
Chúa, nếu ông không bao giờ nếm thử Ngài.
(Gm
Arthur J. Tonne, Stories for Sermons, tập
13)
III. NHỮNG HÌNH ẢNH
VỀ CHÚA BA NGÔI.
Nhằm giúp các tín hữu hiểu biết một phần
nào về Chúa Ba Ngôi, các nhà thần học đã dùng những hình ảnh để diễn tả, dĩ nhiên
những hình ảnh này chỉ diễn tả được một phần nào về Chúa Ba Ngôi, còn mầu nhiệm
thì vẫn còn là mầu nhiệm, không thể hiểu được.
Thánh Patrick dùng hình ảnh lá cây “Tam diệp thảo”, tuy chỉ có một lá nhưng do ba lá nhỏ dính vào nhau.
Thánh Ignace de Loyola thường dùng hình ảnh ba nốt nhạc trong một hợp âm.
Tuy ba nốt nhạc khác nhau nhưng cùng làm nên một hợp âm nghe du dương.
Hoặc chúng ta có thể dùng hình ảnh nước
để diễn tả : nước có thể ở thể hơi, thể lỏng và thể đặc. Tuy chỉ là nước mà có
thể ở được những dạng khác nhau.
Hình tam giác đều tuy chỉ là một hình,
nhưng có ba góc, ba cạnh đều nhau.
Thời gian có thể lá quá khứ, hiện tại
và tương lai.
Và còn rất nhiều hình ảnh khác mà chúng
ta không cần kể ra hết.
IV. CHÚA BA NGÔI TRONG ĐỜI TA.
1. Một dịp nhắc nhở.
Lễ Chúa Ba Ngôi hôm nay là một
dịp để chúng ta nhắc lại bí tích Rửa tội. Nhờ phép Rửa, chúng ta được tẩy sạch
tội nguyên tổ và tội riêng đã phạm, được ơn thánh hoá, được nhận làm con Chúa, được
thông phần vào sự sống của Thiên Chúa và được thừa hưởng Nước Trời nhân danh
Cha và Con và Thánh Thần. Ngày lễ nhắc
nhở chúng ta hãy trung thành với Chúa, thi hành những điều đã hứa khi chịu phép
rửa tội là từ bỏ ma qủi và những việc làm của chúng; đồng thời nhờ Chúa Thánh
Thần hướng dẫn để ta luôn sống trong tình con thảo đối với Chúa để lúc nào cũng
có thể thưa với Ngài :”Abba, Cha ơi”.
Năm 500, vua Clovis và rất
nhiều binh sĩ xin được rửa tội qua bàn tay của thánh Rémi tại thành Reims. Trước
khi ban phép Rửa tội, thánh nhân tuyên bố với nhà vua của bộ lạc Franc:”Từ đây ông
sẽ thờ Đấng mà ông đốt và đốt những cái mà ông thờ”. Và nước phép rửa tội đã chảy
trên trán của Clovis và ba ngàn binh sĩ, nhờ công ơn và lời cầu nguyện của bà
thành Clotilde, hoàng hậu.
2. Hạnh phúc được làm con Chúa
Ba Ngôi.
Nhờ phép Rửa và nhờ tác động
của Chúa Thánh Thần chúng ta được nhận làm con Chúa. Đã là con thì chúng ta được
thừa hưởng mọi quyền lợi của kẻ làm con Chúa, nhất là chúng ta được tham dự vào
sự sống thần linh của Chúa. Đấy là một vinh dự lớn lao mà Thiên Chúa dành cho
con người chúng ta vì Đức Chúa Cha bởi yêu thương đã dựng nên loài người và tôn
lên làm con Ngài để có quyền thừa kế Nước Trời.
Các loài ta thấy trên đời, nếu
chúng biết nói, chắc chúng sẽ nói lên sự phen bì với ta, vì Chúa đã biệt đãi loài người phạm tội ; chúng thì không phạm
tội, lại luôn theo ý Chúa mà không được Chúa thương bằng con người.
Ông vua kia nuôi một con
chim hót rất hay, ông vua yêu nó lắm, mua những thức ăn nó thích nhất, sắm cái
lồng vàng. Một ngày kia nghe nó hót líu lô, ông vua say mê, và vì yêu nó quá, nên
nghĩ rằng : thôi, ta nhận nó làm con, để ăn gia tài của ta. Ông vua nghĩ thế, người ta cho là yêu đến phát điên. Thực ra,
Chúa đã yêu ta đến thế : Thiên Chúa mà nhận con người làm con ! Thật là hạnh phúc
quá (Trần văn Khả, Phúc âm Chúa nhật B, t.2, tr 124).
3. Chúa Ba Ngôi hành động
trong ta.
Khi đã trở thành người con
Chúa chúng ta được tham dự vào đời sống của Chúa Ba Ngôi. Chúng ta có Chúa ngự
trong mình vì Chúa đã nói:”Ai yêu mến Thầy
và tuân giữ các lời Thầy, Cha Thầy sẽ yêu mến nó, chúng ta sẽ đến ở trong nó và
chúng ta sẽ lập cư trong nhà nó”(Ga 14,23).
Thánh Phaolô cũng xác quyết:”Anh em lại không biết anh em là đền thờ của
Thiên Chúa và Thánh Thần của Thiên Chúa ở trong anh em sao”?(1Cr 3,16-17 ;
6,19).
Các thánh đã sống mầu nhiệm
này một cách hết sức ân cần và thân mật. Việc Chúa Ba Ngôi ở trong tâm hồn đã
ghi sâu vào tâm trí các ngài và làm cho các ngài không bao giờ cảm thấy cô đơn
lẻ loi. Thánh Têrêsa Hài đồng đã nói:”Lạy
Chúa Ba Ngôi chí thánh, Chúa trở nên tù nhân bị giam hãm trong hồn con”.
Truyện : Ba Ngôi hành động nơi ta.
Một cuộc thảo luận của nhóm
thanh niên diễn ra rất sôi nổi về đề tài Chúa
Ba Ngôi mà chúng ta mừng lễ hôm nay. Họ đã xem lại giáo huấn căn bản :
Trong Thiên Chúa Ba Ngôi, có Ba Ngôi vị, Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần.
Tuy nhiên, chỉ có một Thiên Chúa duy nhất. Rồi họ bàn bạc thêm về vấn nạn Ba Ngôi
cùng hành động thế nào, nhưng vấn đề sâu xa, vượt quá hiểu biết của họ, và mấy
người hướng về Cha sở đang ngồi ở phía ngoài :
- Thưa cha, cha có thể soi sáng
cho chúng con về vấn đề này ?
Cha sở đáp :
- Có lẽ tôi có thể đưa ra chút
ánh sáng cho vấn đề. Rồi ngài quay sang một tham dự viên và hỏi :
- Bill, bạn có biết chơi Guitar không ?
Bill nhìn nhận :
- Con chơi được lắm.
Và cha sở tiếp :
- Cây đàn guitar gây ra tiếng nhạc thế
nào ? Có ba sự việc liên đới với nhau. Nghệ thuật âm nhạc hay là tâm trí bảo ta
điều phải làm, bàn tay thì gảy – dây tạo ra tiếng đàn. Tâm trí không tạo ra tiếng
đàn, bàn tay không tạo ra tiếng đàn, nhưng cả hai việc cùng với dây tạo ra tiếng
đàn. Cả ba việc cùng làm, dầu rằng việc riêng biệt của dây là tạo ra tiếng đàn.
Thiên Chúa Ba Ngôi hành động giống như thế !
Cả nhóm đồng ý rằng : hình ảnh mà cha sở
trình bầy đã giúp họ hiểu hơn.
(Gm Arthur Tonne, Bài Giảng TM CN, năm A, tr 75)
4. Thái độ của ta đối với Chúa Ba Ngôi.
Thánh Gioan nói:”Thiên Chúa là Tình yêu”. Ngài là nguồn gốc mọi tình yêu. Ngài san sẻ
cho chúng ta tình yêu của Ngài để chúng ta yêu Ngài và yêu thương nhau. Điều răn
mến Chúa yêu người phải được thực hiện song song, mà muốn yêu Chúa thì phải yêu
người.
a)
Yêu thương nhau :
Khi nói đến yêu thì phải nói yêu ai chứ không chỉ nói yêu suông. Mà
nếu không yêu ai thì chỉ là yêu mình, một tình yêu vị kỷ bệnh hoạn, giống như
tình yêu của anh chàng Narcisse trong thần thoại Hy lạp. Ngày xưa có một anh chàng tên là Narcisse không
yêu thương ai hết ngoài chính bản thân anh ta, anh yêu mình đến nỗi một hôm
nhìn thấy bóng dáng mình phản chiếu trên
mặt nước một cái giếng, anh xúc động quá nhảy tùm xuống giếng để ôm lấy hình ảnh của mình và phải chết đuối. Về sau người ta đặt
tên cho chứng bệnh tự yêu thương mình là chứng bệnh Narcisse.
Yêu thương là phải biết hy sinh, phục
vụ người khác. Yêu thương là phải biết cho đi, phải biết trao cái mình có nhất
là chính bản thân mình vì cho đi thì hạnh phúc hơn là nhận.
b)
Tôn trọng sự hiệp nhất :
Thiên Chúa Ba Ngôi là hình ảnh tuyệt vời của sự hiệp nhất. Chúa Cha
yêu thương đã sinh ra Chúa Con và tình yêu của Chúa Cha và Chúa Con đã làm phát
sinh ra Chúa Thánh Thần. Tuy Ba Ngôi nhưng
chỉ là một Thiên Chúa duy nhất, trong sự yêu thương và hiệp nhất. Cuộc sống của
cộng đoàn cũng cần phải có sự hiệp nhất theo gương Chúa Ba Ngôi để lúc nào cũng
vang lên câu Thánh vịnh :
Anh
em xum họp một nhà
Bao là tốt đẹp bao là thú vui.
c) Tôn thờ Chúa Ba Ngôi :
Để tỏ lòng
yêu mến tôn sùng Chúa Ba Ngôi, ta phải có thái độ trân trọng khi xưng danh Chúa
Ba Ngôi như khi đọc kinh Sáng danh hay lúc làm dấu Thánh giá. Chính trong đó ta
đang tuyên xưng danh Chúa Ba Ngôi rất thánh.
Ngoài ra chúng nên nghĩ ra những cách thích hợp để nhắc ta năng nhớ đên
Chúa Ba Ngôi trong cuộc sống.
Truyện : Phòng ngủ ba cửa sổ.
Thánh Barbara sống vào thế kỷ
thứ 3, thời kỳ mà theo đạo tức là ngầm hiểu là bằng lòng tử đạo. Mặc dù thế, bà
thánh này đã giữ vững đức tin, để nhiều giờ ăn chay cầu nguyện. Cha của bà tên
là Dioscorus, là một người ngoại đạo. Trước khi đi chu du, ông phác họa một đồ án
để xây căn nhà mới. Trong phòng Barbara,
theo đồ án thì có hai cửa sổ, nhưng vì Barbara có lòng tôn sùng Chúa Ba Ngôi cả
trong việc xây nhà, bà nghĩ vì Chúa Ba Ngôi nên tốt hơn phòng bà có ba cửa sổ.
Khi chu du trở về, cha bà thấy
có sự thay đổi trong việc xây cất không đúng như đồ án của ông, ông đoán có lý
do gì đây. Thánh Barbara thú nhận rằng bà đã theo đạo từ lâu. Cha bà bực tức. Ông
không muốn cho vua ngoại đạo làm lôi thôi, nên ông đã đem con đi xử. Bà bị kết án
chém đầu. Để tự cứu mạng mình và để chứng tỏ cho vua thấy mình trung thành với
nhà vua thế nào, chính ông Dioscorus mang bản án đi. Thiên Chúa thịnh nộ vì hành
động bất nhân ấy đã cho sét đánh chết Dioscorus tức thì.
Ngày nay, trên những bức ảnh
thánh Barbara, chúng ta còn thấy bà cầm cành lá thắng trận tử đạo và ba cửa sổ ở
phía sau bà, có ánh sáng mặt trời chiếu qua chói lọi.
(W. Diamond, Đồng cỏ non, tr 96-97).
Lm Giuse Đinh lập Liễm
Giáo xứ Kim phát
Đà lạt