TUẦN 03 MÙA VỌNG

THỨ HAI

HÃY KHIÊM TỐN ĐỂ ĐƯỢC CỨU ĐỘ

(Mt 21, 23-27)

 

Có những câu hỏi được đưa ra để làm sáng tỏ một vấn đề nào đó! Cũng có những vấn nạn đặt ra với mong muốn được hiểu thêm kiến thức, tuy nhiên, cũng có những thắc mắc được đưa ra không phải vì ý ngay lành, nhưng mục đích để hạ gục, bắt lỗi và kết án đối phương.

Hôm nay, Đức Giêsu bị rơi vào tình cảnh thứ ba khi các Kỳ mục và Thượng tế hỏi Ngài: "Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy? Ai đã cho ông quyền ấy?". Đức Giêsu biết rõ sự thâm độc của họ, vì nếu Ngài nhận rằng quyền năng của Ngài do được ủy nhiệm, thì hẳn Ngài là một kẻ ly giáo và chính quyền sẽ lên tiếng vì họ sẽ gán Ngài vào cái tội gọi là phủ nhận quyền của những nhà lãnh đạo! Còn nếu Đức Giêsu nói rõ rằng: quyền đó là do Thiên Chúa trao cho Ngài, và Ngài có quyền năng như Thiên Chúa, thì Ngài sẽ rơi vào tội lộng ngôn, phạm thượng!

Khi lường trước được những hệ lụy như vậy, và “giờ” của Ngài chưa đến, nên Đức Giêsu đã hỏi ngược lại họ: “Vậy, phép rửa của ông Gioan do đâu mà có? Do Trời hay do người ta?". Nếu cái bẫy mà họ đưa ra cho Đức Giêsu để dồn Ngài vào chân tường, thì giờ đây, họ lại thay thế chỗ của Đức Giêsu khi bị Ngài hỏi ngược lại! Tuy nhiên, mục đích của Đức Giêsu thì khác họ, Ngài không muốn đẩy họ vào đường cùng, nhưng mục đích của Ngài là muốn cho họ nhận ra vai trò của Đấng Cứu Thế và giá trị đích thực của cuộc đời, hầu sám hối để được ơn tha tội.

Tuy nhiên, vẫn lòng trai dạ đá, với những mánh khóe bẩn thỉu, họ đã trả lời cách vu vơ: "Chúng tôi không biết". Nhưng khi trả lời như thế, họ đã lãnh nhận hậu quả nặng nề, vì: họ thuộc về thành phần lãnh đạo tinh thần, nên sự xuất hiện của Gioan, họ phải biết rằng ông là ai? Đằng này không biết, chứng tỏ họ vô trách nhiệm và hèn nhát vì không dám chân nhận sự thật.

Trong cuộc sống hôm nay, vẫn còn đó những hạng người hèn nhát không dám đứng ra để bảo vệ chân lý, công bằng. Họ biết đó là sai, nhưng vẫn nhắm mắt làm ngơ, chỉ vì chúa của họ là cái bụng, nên sẵn sàng bất chấp mọi sự, miễn sao đạt được mục đích rẻ tiền...

Tuy nhiên, điều những nhà lãnh đạo Dothái khi xưa không chừng lại là chính những chọn lựa của chúng ta hiện nay khi chúng ta tìm mọi lý lẽ để biện minh, bóp méo Lời Chúa để uốn nắn Lời của Ngài theo thiển ý của ta hầu phục vụ cho những việc làm xấu xa, đê tiện  của mình!

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi mỗi người Kitô hữu hãy thành tâm sống khiêm tốn, bén nhạy với Lời của Chúa. Luôn tin tưởng vào quyền năng của Ngài. Tránh thái độ kiêu căng, tự mãn, ích kỷ mà vu khống, đẩy đưa người anh chị em chúng ta vào chỗ chết.

Mùa Vọng là mùa chuẩn bị đón chờ Chúa đến. Nhưng, để sự chờ mong của chúng ta thực sự có ý nghĩa, thì ngay trong giây phút này, mỗi người phải khiêm tốn, sẵn sàng đón nhận Lời Chúa, thay đổi lối sống không phù hợp với Tin Mừng để xứng đáng hưởng ơn cứu độ.

Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa ban cho chúng con có được tâm tình của người môn đệ là khao khát sự hoàn thiện trong việc trung thành, ngoan ngoãn vâng theo Lời Thiên Chúa. Amen.

 

THỨ BA

CÁI BÊN NGOÀI KHÔNG CỨU ĐỘ ĐƯỢC LINH HỒN!

(Mt 21,28-32)

Ngày nay, nhiều người Công Giáo vẫn có quan niệm gắn kết đời mình vào những chuyện sinh hoạt đoàn thể, họ rất đề cao những tổ chức bề ngoài... Điều này không có nghĩa là không tốt, nhưng không phải là chuyện tốt nhất! Bởi lẽ, nếu không chừng, chính những sinh hoạt đó sẽ dẫn chúng ta đến tình trạng sống đạo hình thức, bề ngoài, trên môi miệng!

Thật vậy, trong đời sống thực tế cho thấy, rất nhiều người tỏ vẻ năng nổ trong các đoàn thể, lễ hội... nhưng khi đối diện với những lựa chọn cốt lõi của Tin Mừng, họ thường là những người thua cuộc vì mọi chuyện của họ bị chi phối hoàn toàn thuần túy bởi việc giữ luật thuần túy, mà  không hề có khả năng đón nhận thánh ý Thiên Chúa trên cuộc đời của mình, nhất là khi gặp đau khổ, thử thách. Sự kiêu ngạo đã là ông chủ trong tâm hồn họ, nên chúng ta không lạ gì khi đối diện với Lời Chúa, họ cảm thấy xa lạ và không thể chấp nhận để Lời Chúa hướng dẫn cuộc đời mình!

Nguyên nhân chính là việc giữ đạo của họ không có chiều sâu, Lời Chúa không bén rễ trong tâm hồn, vì thế, khi phong ba bão táp ập đến là họ sẵn sàng ngả theo chiều gió để cho nó cuốn đi.

Bài Tin Mừng hôm nay Đức Giêsu kể dụ ngôn: “Hai người con” để cảnh báo những Thượng tế và Kỳ mục trong dân về nguy cơ mất ơn cứu độ khi đang ở ngay trong nhà của mình. Còn những người tội lỗi như thu thuế và gái điếm lại là những người được ơn cứu độ trước họ vì họ có lòng khiêm tốn và sẵn sàng để cho Lời Chúa cật vấn lương tâm họ và khi nhận ra mình là người tội lỗi, họ đã khiêm tốn xin ơn tha thứ để được ơn cứu độ của Thiên Chúa.

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy cẩn trọng trong lối giữ đạo. Nếu không, chúng ta là những người miệng thì lâm râm kinh sách tối ngày, nhưng những việc như bác ái, yêu thương, khiêm tốn... thì lại quá xa vời; hay đôi khi chúng ta chỉ giữ đạo trong nhà thờ, khi ra khỏi nhà thờ là chửi nhau, buôn gian bán lận, ăn chơi trác táng hạng sang...

Lạy Chúa Giêsu, trong tâm tình Mùa Vọng, xin Chúa ban cho mỗi chúng con biết nhìn lại lối sống đạo của mình. Biết đặt những giá trị tinh thần lên trên những chuyện hình thức bên ngoài. Luôn sống cốt lõi của luật hơn là những chuyện bề ngoài. Amen.

 

THỨ TƯ

HỌ ĐÃ THẤY VÀ ĐÃ TIN

(Lc 7,19-23)

Một trong những phương pháp giáo dục tốt mà ngày nay các nhà tâm lý giáo dục thường hay áp dụng, đó là: người thầy thường đưa học trò của mình đi thực tế để mắt thấy tai nghe vì trong những ngày tháng học ở giảng đường chỉ là lý thuyết. Tuy nhiên, thời gian đi thực tế là thời gian gặt hái được nhiều thành công nhất.

Hôm nay, Gioan Tẩy Giả cũng dùng biện pháp này khi sai hai môn đệ của mình đi đến gặp Đức Giêsu và hỏi: "Ngài là Ðấng phải đến chăng, hay chúng tôi còn phải chờ đợi Ðấng nào khác?". Khi sai các môn đệ đi như thế, hẳn Gioan không phải là người không biết vai trò, sứ vụ của Đức Giêsu, bởi vì khi ngài còn được tự do, chưa phải tù đầy, chính ngài nhận ra Đức Giêsu ngay từ khi còn trong lòng mẹ, vì thế, ngài đã nhảy mừng khi Đức Maria đến thăm mẹ của mình là bà Elisabét; Gioan cũng thấy Chúa Thánh Thần ngự xuống đậu trên vai Đức Giêsu và có tiếng Chúa Cha xác nhận Đức Giêsu khi Ngài chịu phép rửa; rồi cũng chính ngài đã loan báo về Đấng đến sau mình, nhưng uy quyền và chức vụ của Đấng ấy rất đỗi cao sang, khiến ông không đáng cởi giây dày cho Ngài; cuối cùng, Gioan tuyên bố: “Đây là chiên Thiên Chúa”.

Tuy nhiên, khi sai các môn đệ của mình đến với Đức Giêsu như thế, ông đã mở mắt cho các môn sinh và muốn các đồ đệ của mình hãy can đảm từ bỏ ông để đi theo Đức Giêsu, Đấng là nguồn ơn cứu độ, là đường, sự thật và là sự sống, còn ông, ông chỉ là người dọn đường cho Đấng Cứu Thế.

Khi họ đến gặp Đức Giêsu, Ngài đã cho các ông chứng kiến tận mắt những phép lạ chứng tỏ quyền năng và ơn cứu độ của Ngài khi chữa lành những người ốm đau, bệnh tật, loan báo ơn cứu độ cho mọi người, nhất là những người tội lỗi...

Khi cho họ chứng kiến như thế, Đức Giêsu không quên cảnh tỉnh họ: “Phúc cho kẻ không vấp ngã vì ta”.

Tại sao Ngài lại nói như thế? Thưa là vì Ngài biết rõ lúc này, nhiều người đang mong chờ Ngài là một vị Cứu Tinh theo kiểu quyền lực chứ không phải là người thi ân giáng phúc thiêng liêng...!

Vì thế, lời cảnh thức của Đức Giêsu cho các môn đệ Gioan khi xưa cũng chính là lời khuyên răn chúng ta ngày hôm nay! Thật vậy, nhiều khi chúng ta muốn níu kéo Chúa về phe chúng ta để tiêu diệt những người tội lỗi, bất lương. Hoặc đôi khi chúng ta yêu cầu Chúa phải ban cho chúng ta những ơn chúng ta xin dù ơn xin đó nghịch với Lương Tâm... Tuy nhiên, những điều đó hẳn là không thể được Chúa nhận lời, vì thế, nhiều khi chúng ta chưng hửng...!

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy đi vào mối tương quan thân tình với Chúa bằng việc trực tiếp để cho Lời Chúa hướng dẫn cuộc đời chúng ta. Cần có tấm lòng yêu thương, bác ái, liên đới và quảng đại như Chúa.

Noi gương Gioan Tẩy Giả, sẵn sàng lui vào hậu trường để Đức Giêsu được lớn lên và can đảm giới thiệu các môn sinh của mình đến và gặp Đức Giêsu để họ đi theo và thi hành sứ vụ của Ngài.

Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con học được bài học từ hành động và cuộc đời của Chúa, để chúng con ra đi rao giảng và loan truyền những kỳ công Chúa đã làm cho nhân loại. Amen.

 

THỨ NĂM

GIOAN LÀ NGƯỜI CÓ PHÚC

(Lc 7,24-30)

Hôm nay, Đức Giêsu khen ngợi Gioan Tẩy Giả vì cuộc sống của ông thật chính trực, công minh, cam đảm và trung thành khi sống một cuộc đời khắc khổ trong Sa mạc.

Quả thật, Gioan thật xứng đáng được ca ngợi là người có phúc và cao trọng trước mặt Thiên Chúa vì ông sẵn sàng thi hành sứ vụ ngôn sứ dù thuận tiện hay không thuận tiện. Ông đã ăn chay và cầu nguyện để làm gương cho mọi người và chỉ ra cho mọi thành phần trong dân con đường sám hối để được ơn cứu độ.

Gioan thực sự đã là vị tiền hô đi trước dọn đường cho Đấng Cứu Thế. Ngài cũng là người khai mào cho Tin Mừng cứu độ của Đức Giêsu.

Những lời khen ngợi của Đức Giêsu dành cho Gioan đã khơi gợi trong lòng chúng ta về cách thức đối xử với nhau, đó là: biết khen chê đúng mức.

Nếu chỉ chê mà không khen thì phải chăng chúng ta dễ bị rơi vào tình trạng tự mãn, khinh khi, kiêu ngạo; nếu chỉ biết khen mà không dám phê bình thì sẽ dẫn tới tình trạng nịnh hót, luồn cúi, gian dối, không chân thành khi thiếu đi sự thành thực.

Mùa Vọng là mùa mời gọi chúng ta cần tránh thái độ của những người Pharisêu. Vì kiêu ngạo, tự mãn, nên họ đã không chấp nhận phép rửa sám hối của Gioan. Mặt khác, noi gương Gioan, chuẩn bị tâm hồn để đón Chúa bằng cách ăn năn, sám hối để được ơn tha thứ của Thiên Chúa; cam đảm trở thành chứng nhân sự thật cho Thiên Chúa ngay giữa lòng xã hội hôm nay.

Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con ơn sám hối chân thành: biết mình và biết Chúa. Luôn sống cương trực, thẳng thắn để Lời Chúa không bị bóp méo trong khi loan báo. Amen.

 

THỨ SÁU

CHỨNG NHÂN SỰ THẬT

(Ga 5,33-36)

Trong Mùa Vọng, Gioan Tẩy Giả được biết đến như Vị Tiền Hô đi trước dọn đường cho Đấng Cứu Thế. Khi đến, ông đã trở nên ngọn đèn chiếu sáng cho những ai cần tìm ơn cứu độ.

Quả thật, ông là người đã được Thiên Chúa phù trì cách đặc biệt, vì thế, ông càng lớn lên thì nhân đức của ông cũng tăng theo như lời tiên tri Giacaria đã loan báo: “Còn hài nhi thì lớn dần, nên dũng mãnh về thần khí và vào nơi hoang địa cho đến ngày lãnh sứ mệnh đến với dân Israel” (Lc 1,80) 

Tuy nhiên, giữa lúc uy tín, danh dự và uy thế của ông lên cao, thì cũng là lúc ông thể hiện xuất sắc vai trò của người dọn đường, vì thế, ông đã nói: “Ngài cần phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ bé đi” (x. Ga 3, 30). Khi nói như thế, ông muốn giới thiệu Đức Giêsu đích thực là Đấng Cứu Thế.

Thật vậy, ông đã cam đảm nói cho mọi người biết rằng: ông chỉ là tiếng kêu trong sa mạc, là kẻ dọn đường, để chuẩn bị lòng dân đón đợi Đấng Cứu Thế. Ông không phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng cho ánh sáng. Ông không phải là Đấng Cứu Thế, nhưng đến để chuẩn bị cho Đấng Xóa Tội trần gian.

Cuộc đời của Đức Giêsu không chỉ được Gioan Tẩy Giả làm chứng, mà Ngài còn có một lời chứng cao trọng hơn cả Gioan, lời chứng đó chính là Thiên Chúa Cha: “Ta có lời chứng cao trọng hơn chứng của Gioan: đó là những việc Cha Ta đã giao cho Ta thực hiện, chính các việc mà Ta đang làm minh chứng rằng Cha đã sai Ta” (x. Ga 5, 36-40).

Như vậy, ngoài lời chứng của người trần, Đức Giêsu còn có Thiên Chúa Cha, người đã làm chứng cho Đức Giêsu như trong lúc Ngài chịu Phép Rửa tại sông Giodan. Lúc đó, Ngài được Thiên Chúa Cha xác nhận: “Đây là con Ta yêu dấu, đẹp lòng ta mọi đàng. Hãy vâng nghe lời Người”. Rồi lúc biến hình trên núi, Chúa Cha cũng xác minh điều đó. Đến lượt Đức Giêsu, Ngài đã thi hành ý muốn của Thiên Chúa Cha là cứu chuộc nhân loại để cho nhân loại được sống.

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy học nơi Gioan Tẩy Giả, đó là sẵn sàng làm chứng cho sự thật. Không chấp nhận uốn cong, bóp méo Lời Chúa để cho mình được an thân. Sống chứng nhân thì quan trọng hơn là lời nói, nhưng nếu lời nói mà đi đôi với hành động thì thật là tuyệt vời. Gioan Tẩy Giả đã làm được điều đó!

Lời Chúa hôm nay cũng mời gọi chúng ta đặt mình trước mặt Chúa trong Mùa Vọng này, để thấy được rằng chúng ta có trở nên người mang trong mình ánh sáng của Thiên Chúa và loan truyền ánh sáng đó cho người khác hay không?

Lạy Chúa Giêsu, Chúa được Chúa Cha sai xuống trần gian để mở ra cho nhân loại con đường cứu độ. Con đường đó là con đường của sự thật, của Thánh Giá. Xin Chúa ban cho chúng con luôn ý thức mình là người dọn đường cho Đấng Cứu Thế và là người chứng nhân cho sự thật trong thế giới hôm nay. Amen.

 

THỨ BẢY

GIA PHẢ CỦA ĐẤNG CỨU ĐỘ TRẦN GIAN

(Mt 1, 1 -17)

Ngày nay, nhiều dòng họ đã lưu lại gia phả của họ tộc mình, nhằm lưu truyền cho hậu thế và để cho con cháu biết đến tổ tiên của dòng tộc mình.

Đức Giêsu khi mang lấy bản tính nhân loại, Ngài cũng có một dòng tộc trong lịch sử loài người, vì thế, hôm nay, bài Tin Mừng ghi lại gia phả của Đức Giêsu để xác minh tính chất kỳ diệu của mầu nhiệm cứu chuộc.

Thánh sử Mátthêu trình bày gia phả của Đức Giêsu thành 3 nhóm kép, mỗi nhóm kép chia làm hai nhóm đơn, mỗi nhóm đơn có tên của bẩy người. Kết thúc nhóm kép ba và cũng là khởi đầu một nhóm khác chính là tên Đức Giêsu.

Như vậy, đầu nhóm thứ bẩy này chính là tên của Đức Giêsu, điều này cho thấy: Đức Giêsu  chính là Đấng đứng đầu của một chuỗi lịch sử mới, một thời đại mới được mở ra và con số không giới hạn.

Đức Giêsu đứng đầu chuỗi thứ bẩy trong tư cách là Trưởng Tử, đồng thời cũng nói lên một sự trọn vẹn, vì theo nghĩa ngôn ngữ của Kinh Thánh, con số bẩy được hiểu là con số hoàn hảo. Vì thế, khi chúng ta đứng trong hàng ngũ những người được chọn, chúng ta sẽ được lãnh nhận dồi dào ân sủng trong Đức Giêsu. Bởi vì, Đức Giêsu đến để kiện toàn lịch sử cũ và khai sinh một thời đại mới, thời đại của Ngôi Lời, ân sủng và tha thứ.

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay nhắc cho chúng ta hồng ân đặc biệt này là: nhờ Đức Giêsu là Trưởng Tử của chuỗi thứ bẩy, mà mỗi người chúng ta khi lãnh nhận Bí tích Rửa Tội, chúng ta được sáp nhập vào chuỗi của Đức Giêsu, tức là chuỗi của những người được giải thoát, tha thứ và cứu chuộc. Cũng chính từ đây, dòng máu của Đấng là Đầu được được lưu truyền trong con người của những ai tin và sáp nhập vào đoàn dân mới của Đấng Cứu Thế , tức là dân Kitô giáo.

Như vậy, qua gia phả của Đức Giêsu, một mặt hướng chúng ta về nguồn cội một dân tộc thánh được ân sủng của Thiên Chúa gội rửa mọi tội lỗi, để từ nơi đó, xuất hiện Đấng Xóa Tội Trần Gian; mặt khác, từ nơi nguồn cội đó, xuất hiện Đấng Cứu Tinh là Đức Giêsu, Ngài đến nhằm thiết lập một dân tộc mới để đồng hành và giải thoát chúng ta.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho mỗi người chúng con mỗi khi mừng đại lễ Giáng Sinh, luôn biết nhìn về nguồn cội của lịch sử cứu độ để tạ ơn, chúc tụng vì những điều kỳ diệu Chúa đã làm nơi lịch sử nhân loại, đồng thời luôn ý thức mình thuộc về Chúa, để hãnh diện và sống xứng đáng hồng ân cao quý này. Amen.