Đồng bạc trốn tìm
Lc 15,8 - 10
Tôi,
đồng bạc cắc cứng lòng tin
Đời
nào có kẻ quý vài trinh ?
Phận
đứa bọt bèo đâu đáng kể
Rủ
đám anh em chơi trốn tìm .
Lũ
bạn lắc đầu chê : vụng dại
Chúa
giầu nhân hậu hơn giầu tiền
Kẻ
trốn người tìm, ai nhẫn nại ?
Quyết
thử lòng Ngài trong cơn điên .
Láu
lỉnh lăn xa tuốt góc nhà
Trốn
vào vách nứt tối như ma
Chúa
có bao bạc tiền giá trị
Cần
gì để ý kẻ … như ta.
Lạ
thật, Ngài sao chẳng ngó ngàng
Vô
vàn bạc cắc sáng trên bàn
Vì
chỉ tôi thôi, Ngài dáo dác
Đốt
đèn dõi kiếm đứa đi hoang
Dù
lấm bụi mù làn chổi quét
Dù
là đau nhức cúi lưng sâu
Dù
ngón tay bầm trong góc kẹt
Phận
hèn, Ngài có dễ quên đâu ?
Rốt
cuộc : tôi tin với mọi người
Tình
Ngài trao giá trị cho tôi .
Lũ
bạn nhạo cười trong dấu ái
Ngài
cũng ôm tôi… miệng mỉm cười .
Thanh
Phương