Chúa Nhật IV mùa Vọng

 

Lắng nghe sứ điệp của bài Tin Mừng  (Lu-ca 1:39-45)

          Trong cuộc đời chúng ta có nhiều cuộc viếng thăm để lại trong lòng kỷ niệm êm đẹp và nhớ mãi không quên.  Phụng vụ Lời Chúa hôm nay nói đến những cuộc viếng thăm đặc biệt.  Bài đọc I (Mi-kha 5:1-5a) nói về cuộc viếng thăm của “Đấng thống trị Ít-ra-en” đến với Bê-lem, thành nhỏ nhất trong xứ Giu-đê.  Bài đọc II (Do-thái 10:5-10) suy niệm về cuộc viếng thăm của Chúa Giê-su Ki-tô “đến để thi hành thánh ý Chúa” qua cái chết trên thập giá.  Đặc biệt bài Tin Mừng kể lại cuộc viếng thăm giữa con người với con người, nhưng lại có sự hiện diện vô cùng ý nghĩa của Thiên Chúa.

          Trước hết việc Đức Mẹ viếng thăm bà chị họ Ê-li-sa-bét là cuộc viếng thăm có mục đích rõ ràng.  Nhiều khi chúng ta đi đâu đó, tiện đường ghé lại thăm một người bạn, kể cũng đáng quý rồi, tuy cuộc viếng thăm ấy không được chuẩn bị từ trước.  Nhưng cuộc viếng thăm của Mẹ Ma-ri-a chắc chắn đã được chuẩn bị kỹ.  Mặc dù Mẹ “chỗi dậy, vội vã ra đi tiến lên miền núi”, nhưng không thể vội đến độ thiếu chuẩn bị.

          - Chuẩn bị hành trang:  cuộc hành trình từ Na-da-rét miền bắc xuống Ein Karem gần Giê-ru-sa-lem ít nhất cũng mất ba ngày đường bộ.  Một thiếu nữ trẻ, nhưng chu đáo, biết phải làm những gì cho ba ngày đường ấy.  Nhưng không chỉ những thứ cần thiết đi đường, mà có lẽ cả những gì Đức Mẹ nghĩ sẽ sử dụng để giúp đỡ cho bà chị họ đứng tuổi có thai lần đầu trong đời.

          - Chuẩn bị tinh thần và tâm hồn:  sắp xếp vật dụng cho chuyến đi là quan trọng, nhưng chúng ta tin chắc việc Mẹ Ma-ri-a chuẩn bị tinh thần và tâm hồn còn quan trọng hơn.  Đây là cuộc viếng thăm sau một biến cố trọng đại xảy ra cho Mẹ và cho toàn thể nhân loại:  Ngôi Hai Thiên Chúa ngự xuống trong lòng Đức Mẹ để cứu độ nhân loại.  Có hai động lực chính thúc đẩy Mẹ làm cuộc viếng thăm này:  a) Trước hết là vì tình người.  Đức Mẹ cảm thông với hoàn cảnh khó khăn của bà chị Ê-li-sa-bét mang thai trong lúc tuổi già.  Ông Da-ca-ri-a có lẽ chẳng biết làm gì hơn ngoài việc cầu nguyện và “đấm ngực” hối hận vì không tin lời sứ thần!  Cho nên vai trò của Đức Mẹ cần thiết trong lúc này.  b) Sau là vì tình Chúa.  Đức Mẹ cảm nghiệm được tình Chúa yêu thương Mẹ và yêu thương nhân loại.  Cho nên Mẹ thấy có bổn phận phải đi viếng thăm để chia sẻ niềm vui của Thiên Chúa và nhân loại với người khác.  Người đầu tiên được Mẹ viếng thăm và chia sẻ chính là bà Ê-li-sa-bét.  Đức Mẹ chuẩn bị như thế nào?  Bằng sống đức khiêm nhường và tâm tình cảm tạ Thiên Chúa.  Chính nhờ việc chuẩn bị tâm hồn của Mẹ, chúng ta mới có được bài ca “Ngợi khen” tuyệt diệu:  Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi…

          Kết quả cuộc viếng thăm là cả hai mẹ con bà Ê-li-sa-bét đều nhận ra mình được chúc phúc, mẹ thì “bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa đến viếng thăm tôi?”, còn con thì “nhảy mừng trong lòng tôi”.  Quả thực cuộc viếng thăm này tiếp nối cuộc viếng thăm của Thiên Chúa đến viếng thăm chúng ta.

 

Sống sứ điệp Tin Mừng

          Có khi nào chúng ta lắng tâm lại để nhận ra giá trị của những cuộc viếng thăm trong đời chúng ta không, hoặc chúng ta được viếng thăm, hoặc chúng ta đi viếng thăm người khác?  Nhưng đặc biệt nhất vẫn là những cuộc viếng thăm của Chúa, khi chúng ta cầu nguyện, rước lễ đón “Chúa ngự vào nhà”, đọc và suy niệm Kinh Thánh…  Nhưng liệu chúng ta có “nhảy mừng” như hài nhi Gio-an hay chúng ta cứ để Chúa gõ cửa mà không chịu mở tâm hồn đón Người?

         

                               Lm. Dominic TTL

15-12-2009

         

         


Về Trang Suy Niệm Chủ Nhật Năm C