CHÚA NHẬT IV MÙA CHAY

Nhờ Sám Hối: Em Con Đã Chết Nay Lại Sống

Lắng nghe sứ điệp của bài Tin Mừng  (Lu-ca 15:1-3, 11-32)

          Không sám hối thì phải chết và chết đời đời.  Đó là sứ điệp chúng ta đã nghe từ bài Tin Mừng Chúa Nhật tuần trước qua lời Chúa cảnh báo những người đưa tin về đám người Ga-li-lê bị Phi-la-tô giết chết cách dã man.  Ngược lại, bài Tin Mừng hôm nay quả thực là một tin vui khi Chúa kể dụ ngôn đứa con hoang đàng đã hối cải và trở về nhà cha mình để được sống một cuộc sống có phẩm giá.  Cũng như người cha trong dụ ngôn đã thương xót đứa con hư hỏng của ông, Thiên Chúa, Cha trên trời của chúng ta, cũng luôn tỏ lòng thương xót chúng ta là những kẻ tội lỗi, nên Người mở rộng vòng tay đón nhận chúng ta trở về.

          Lòng thương xót của người cha trong dụ ngôn quả là mạnh mẽ.  Nó có sức phục hồi những gì đã mất, hàn gắn những đổ vỡ và nhất là làm cho những gì “đã chết mà nay lại sống”.  Trước hết chúng ta thử nhìn vào cái chết mà người con hoang đàng đang cảm nghiệm trong những ngày sống xa cách cha hiền.  Khi còn ở nhà, anh ta chẳng khi nào phải đói khát, muốn ăn muốn uống là có người cơm bưng nước rót.  Nhưng bây giờ tiền bạc đã phung phí không còn một xu dính túi, bạn nhậu bạn chơi đều lánh xa, lại đang sống trong vùng xảy ra nạn đói khủng khiếp, nên anh ta “lâm cảnh túng thiếu”.  Những người bình thường khi lâm cơn túng thiếu còn biết xoay sở.  Còn anh này từ bé đã quen được chiều chuộng cung phụng và chỉ biết đòi hỏi, giờ đây sống trong sự thiếu thốn chắc chắn sẽ cảm thấy khổ sở hơn.  Với anh, sống cũng giống như đang chết dần chết mòn.  Nhưng rồi bản năng sinh tồn bắt anh phải sống và phải chấp nhận phương tiện hèn hạ nhất, đó là đi ở đợ và phải ra đồng chăn heo.  Muốn được sống như heo mà cũng không được, vì anh ta thèm thuồng được chút cám heo dằn bụng mà người ta cũng không cho.  Không có lấy một chút cám heo để sống lay lắt, không nhận được một chút thương hại từ người chủ bầy heo! Anh đã mất tất cả rồi, từ những thứ thừa thãi vật chất cho đến tình cảm tinh thần.  Quả thực anh đang chết toàn bộ con người mình.  Trong tình huống ấy, bản năng sinh tồn lại vùng lên, giúp anh ta hồi tâm nhớ lại cuộc sống ngày trước và can đảm quyết định trở về.  Và quyết định của anh chắc chắn sẽ được cha của anh đón nhận và hỗ trợ do lòng thương xót vô bờ bến của ông.  Vậy đoạn Tin Mừng cho chúng ta thấy nhờ sám hối, lòng thương xót của người cha sẽ biến đổi đứa con hoang đàng từ “đã chết” sang “nay lại sống” như thế nào.

          Anh ta lê bước về nhà với tấm thân tiều tụy, rách rưới, hôi hám.  Tuy anh ta còn ở đằng xa, nhưng cha anh đã thấy hết.  Lòng thương xót giúp cho cảm quan của ông bén nhậy thêm và mở con tim của ông ra lớn hơn.  “Chạnh lòng thương” là sức mạnh, là động lực để ông sẵn sàng làm cả những điều không nên hoặc không cần làm, thí dụ như “chạy ra, ôm cổ anh ta, và hôn lấy hôn để”.  Những hành vi này làm sống lại mối tương quan đã chết nơi anh ta kể từ ngày anh bỏ đi.  Tình cảm đã mất nay đang được phục hồi.  Anh đã biết mở miệng nói lời “Thưa Cha” để sống lại tình cảm của mình.  Ôi, tiếng “cha” đã lâu rồi người cha không còn được nghe nay nó  ngọt ngào làm sao!  Rồi anh phát biểu lòng sám hối:  “Con thật đắc tội với trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa!”  Cứ coi như anh ta chưa thật lòng trăm phần trăm, nhưng thế cũng đã đủ để lòng thương xót bảo rằng không phải vậy, vì trong trái tim to lớn của người cha, lúc nào anh cũng là con.  Thế là sự sống lại đang bắt đầu, từ tiếng thưa “cha” tình cảm dẫn tới những gì nói lên chức phận làm con được hưởng, như áo mặc, nhẫn đeo, giầy dép… Cuối cùng là giết bê béo ăn mừng.  Người cha có lý do mạnh để ăn mừng:  “Vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy”.  Hoặc nói cách khác, ông phải ăn mừng vì con ông đã sám hối!

Sống sứ điệp Tin Mừng

          Trong bài đọc 2, thánh Phao-lô cho chúng ta một ý tưởng vô cùng sâu sắc để suy nghĩ và hành động.  Ngài nói:  “Phàm ai ở trong Đức Ki-tô, đều là thọ tạo mới.  Cái cũ đã qua và cái mới đã có đây rồi”.  Đúng vậy, chúng ta “ở trong Đức Ki-tô”, tức là chúng ta ở trong “lòng thương xót của Thiên Chúa”, thì chắc chắn sẽ được sống lại làm thọ tạo mới.  Nếu chúng ta tin vào lòng thương xót mà sám hối, Chúa sẽ xóa đi “cái cũ” đầy tội lỗi của chúng ta để đem lại cho chúng ta “cái mới” là chức phận làm con Chúa và bình an của Người.

 

             Lm. Đa-minh Trần đình Nhi


Suy Niệm Lời Chúa Năm C