SIÊU SAO SA MẠC
(Lc 1:57-66.80)
Trong
các lãnh vực điện ảnh, nghệ thuật, thương mại v.v., giới trẻ đang tôn thờ các
siêu sao. Siêu sao có thể là động lực
giúp giới trẻ vươn tới. Nhưng siêu sao cũng
có thể tạo nên những khủng hoảng trong xã hội và gia đình hôm nay. Ðã
đến lúc phải về tận nguồn để tìm một siêu sao đích thực, có sức cải biến xã hội
và ảnh hưởng tốt đến cuộc sống của giới trẻ hôm nay. Siêu
sao đó chính là thánh Gioan Tẩy giả. Nếu
là một vị thánh tầm thường, chắc chắn thánh Gioan đã không chiếm được ngày lễ
Chúa Nhật trong năm Phụng vụ. Bởi thế,
cần dành ít phút để xem thân thế, sự nghiệp và sứ điệp siêu sao Gioan gởi thời
đại chúng ta. Sứ điệp ấy không phải chỉ qua
lời giảng, nhưng nằm ngay trong lối sống, con người và những giá trị cuộc đời
Gioan, một mẫu gương tuyệt vời cho Kitô hữu. NHÂN VẬT LỊCH SỬ Hôm
đó là một ngày rộn rã tiếng cười. Từ nhà
trong tới nhà ngoài, gia đình Giacaria tất bật đón tiếp mọi thân hữu khắp nơi
đến chia vui. Niềm hân hoan lên tới tột
độ, vì niềm vui đến với gia đình ông thật bất ngờ và quá lớn lao. Chính vì thế, mọi người tuốn cả về đây. Không thể diễn tả được tất cả nỗi kinh ngạc
của mỗi người khi thấy những điềm lạ trong ngày Gioan sinh ra. Trong ngày vui lớn lao như mở hội đó, chắc
phải có mặt Ðức Maria, Thân Mẫu Ðức Giêsu. Ngày
Gioan sinh ra làm cho mọi người biết ngày Ðức Giêsu ngự đến. Tin Mừng Luca đã cố tình song chiếu việc
Gioan và Ðức Giêsu sinh ra. Người phụ nữ
hiếm muộn và trinh nữ đều đòi phải có Thiên Chúa can thiệp mới có thể sinh con.
Thiên sứ Gabrien hiện ra loan báo “tin
mừng” cho ông Giacaria về người con ông sẽ sinh ra. Một thiên thần đã loan báo cho Ðức Maria về
việc sinh một con trai. Cả hai đều kèm
theo những lời ngôn sứ tiên báo về danh hiệu và sứ mạng của các con trẻ. Cả Ðức Maria và ông Giacaria đều thắc mắc làm
sao thực hiện lời truyền tin đó lúc chưa kết hôn và trong khi già yếu. Nhưng tất cả đã xảy ra ngoài dự tính của mọi
người để lịch sử Dân Chúa được hoàn thành tốt đẹp. Nếu
không có một vai trò cực kỳ quan trọng trong lịch sử Dân Chúa, ngày sinh của Gioan
Tẩy giả đã không được ghi lại chi tiết trong Tin Mừng. Sau khi sinh ra, Gioan Tẩy Giả cần được sát
nhập vào dân Chúa. Lễ Cắt Bì làm cho
giấc mơ đó thành hiện thực. Ðó là dấu
chỉ giao ước (St 17:1-12). Khi trình
bày ngày lễ cắt bì cho Gioan Tẩy Giả, Luca cho thấy muốn đóng một vai trò quan
trọng trong thời kỳ khai sinh Kitô giáo, Gioan phải là thành phần hoàn toàn
thuộc về dân Israel.[1] Nếu không, Gioan không thể nắm vai trò gì
trong lịch sử Dân Chúa. Nhưng
đó chỉ là thủ tục để chuẩn bị cho Gioan trở thành tiền hô của Ðấng Cứu
thế. Bước đường chuẩn bị còn dài và cam
go hơn nhiều. Nếu việc đặt tên cho Gioan
đã gây kinh ngạc cho mọi người thân thuộc, thì phải nói sao khi con người đó “ra
mắt dân Israel” (Lc 1:80) để kêu gọi toàn dân sám hối đón nhận Nước Thiên Chúa
? Hàng chục năm chôn mình trong hoang
địa, ông đã làm gì ? Sống xa mọi ồn ào
và giao dịch, chắc ông phải nghe tiếng Chúa rõ hơn mọi người. Chính vì thế, ông mới nhìn thấy rõ dung nhan
của Ðấng Thiên Sai và mới có đủ năng lực làm chứng cho Chúa. Ông
trở thành vị Tiền Hô cho Ðấng Cứu thế. SỨ MỆNH TRỌNG ÐẠI Ðóng
vai ngôn sứ đã là khó. Còn hơn một ngôn
sứ, Gioan Tẩy giả là vị Tiền Hô cho Ðấng Cứu Thế. “Chúa Giêsu nhìn nhận rằng nơi bản thân ông
cũng như trong sứ điệp của ông, là tất cả tinh hoa của Cựu Ước.”[2] Chính vì thế, ông có đủ tư cách để
giới thiệu Chúa Giêsu cho muôn dân : “Ðây là Chiên Thiên Chúa, đây Ðấng xó bỏ
tội trần gian.” (Ga 1:29.36) Ðó là lời
chứng cao cả nhất phát xuất từ một tâm hồn khiêm cung sâu thẳm nhất. Phải có bản lãnh cao cường lắm mới có thể
làm chứng về Chúa một cách quyết liệt như vậy.
Nhờ những năm thinh lặng trong
hoang địa, ông mới đón nhận mạc khải và sứ mệnh Tiền Hô cao cả đó. Sứ mệnh đó rất cam
go. Thật vậy, giữa lúc danh vọng lên cao
tột độ, phải thắng vượt chính mình, ông mới có thể can đảm phủ nhận những vinh
hoa bao quanh. Thời ấy ai cũng coi ông
là nhân vật quan trọng nhất. Các môn đệ
càng cố dành giựt và hoạt động để tôn vinh ông như Thiên Sai. Nhưng ông biết rõ mình là ai. Ông chấp nhận. Ông biết mình không phải là Thiên Sai muôn
dân trông đợi (x. Cv 13:25). Ông biết
mình phải nhường bước cho Chúa Cứu thế, dù ông đã lên tới tột đỉnh vinh quang,
trong khi chưa ai biết Ðức Giêsu là ai.
Có ngôn sứ nào có đủ khiêm tốn nói được như ông : “Tôi không đáng cởi
dép cho Người.” (Cv 13:25) Lời thú nhận
này đã đẩy ông lên tới địa vị cao cả hơn tất cả phàm nhân, nhưng đồng thời cũng
đưa Ðức Giêsu ra ánh sáng. Tuy thế, ông không phủ
nhận đến biến mình ra hư không. Trái
lại, ông nhìn nhận mình là một tiếng kêu trong hoang địa (“Hãy dọn đường cho
Chúa đến !”), tiền hô của Ðấng Thiên Sai, tôi tớ Chúa, ánh sáng cho muôn dân. Hoàn thành được những sứ mệnh đó, ông có thể
an tâm vì đã đóng xong vai trò của mình trong lịch sử Dân Chúa. Tất cả vinh quang đích thực của ông đều bắt
nguồn từ những vai trò đó. |
Giả sử Gioan nghe lời
xúi bẩy của các môn đệ và xu hướng quần chúng, chuyện gì sẽ xảy ra ? Chắc chắn ông sẽ đánh mất luôn căn tính của
mình và cả những vinh quang đích thực phát xuất từ Thiên Chúa. Ơn gọi và sứ mệnh cũng tiêu tan. Các môn đệ không khiêm tốn sâu thẳm, nên
không thể thấy sự thật như ông. Ðây là
một giá trị quan trọng nhất và ảnh hưởng lớn nhất tới sự lựa chọn và quyết định
của ông. Sự thật phát xuất từ Lời Chúa,
giúp ông đối đầu với nếp sống vô đạo. Sự
thật giúp ông nhận ra Chúa là trung tâm cuộc sống : “Người phải lớn lên, còn tôi
phải nhỏ đi.” Nếu không có ánh sáng của
sự thật, ông không thể chỉ dẫn dân chúng con đường sám hối. Ông kêu gọi mọi người canh tân cuộc sống và
hoán cải nội tâm. Sự thật giải thoát ông
khỏi cái tôi, một trở ngại lớn nhất trên con đường làm chứng. Sống trong sự thật, ông được giải thoát cả
trong tâm hồn lẫn ngoài thể xác. Kết quả
là một lối sống rất đơn giản và khắc khổ.
Mục đích nhằm giúp ông rao giảng, gặp gỡ và ảnh hưởng đến quần chúng dễ
dàng hơn. Ðó là lý do tại sao mọi người
đều tuốn đến với ông. Cuộc sống hàng
ngày luôn theo một mẫu mực khác biệt đến đối kháng với kiểu sống và văn hóa
thời đại. Bằng chứng, ông đã phản kháng
lối sống sa đọa của vua Hêrôđê, điểm mặt những con mãng xà đang núp bóng trong các tổ chức đạo đời và
nhất quyết không chiều theo thị hiếu nhất thời của quần chúng. Cuối cùng, ông đã tử đạo vì sự thật để nêu gương
trung thành cho muôn thế hệ. Làm sao
ông có một nghị lực lớn lao như thế ? TỪ HOANG ÐỊA ÐẾN ÐÔ HỘI Câu trả lời nằm trong
thời gian ở hoang địa. Thời gian thinh
lặng đầy ý nghĩa và hữu ích. Không phải
thinh lặng nào cũng có ý nghĩa như nhau.
Có những thinh lặng hoàn toàn trống rỗng. Chỉ có sự thinh lặng tràn ngập ân sủng và
chân lý mới thực sự có lợi ích mà thôi.
Ân sủng và chân lý hoàn toàn tùy thuộc vào việc lắng nghe Lời Chúa. Không biết lắng nghe, không thể sống trong
thinh lặng. Không biết thinh lặng, không
thể lắng nghe. Cũng như Gioan Tẩy giả,
chúng ta phải trình bày và sống những giá trị hòa nhập với Chân lý. Giá trị văn hóa ngày nay giả tạo, sai lầm và
do đó trống rỗng. Ngụp lặn trong văn hóa
trống rỗng đó, nhiều bạn trẻ hôm nay không tìm được lối thoát. Bởi thế, họ hoàn toàn thất vọng và buông
thả. Còn gì lãng phí hơn ? Cuộc sống
đáng lẽ có ý nghĩa hơn nhiều nếu nghe theo tiếng gọi lương tâm hay dõi theo ánh
sáng Thánh Linh để nhận ra mình là ai và có thể làm gì cho chính mình và tha
nhân. Mỗi người là một con người được
Thiên Chúa yêu mến và ban tặng sự sống ngay từ khi mới thụ thai. Mỗi người đều có phẩm vị và giá trị vô song,
không phải vì chúng ta đã làm gì, nhưng vì chúng ta là ai. Con người được thánh hiến trong bí tích Thanh
Tẩy, được chia sẻ sự sống thần linh của Thiên Chúa và được gọi làm môn đệ Chúa
Giêsu Kitô. Dù có những điểm mạnh và
điểm yếu, mỗi người đều được mời gọi sám
hối và trở nên thánh mỗi ngày. Như Gioan
Tẩy giả, mỗi người chúng ta phải sống trung thực với mình. Ðiều này thật khác với văn hóa đầy hiếu động
và tự lừa dối mình hôm nay. Noi gương Gioan Tẩy giả, chúng ta phải tạo một
nếp sống sao cho mọi người dễ lắng nghe, gặp gỡ, và chấp nhận Tin Mừng. Cuộc sống như thế khác hẳn với nền văn hóa
tập trung vào cái tôi và lối sống bất chính. Ðã đến lúc chúng ta
phải thực sự sống làm Kitô hữu trong toàn thể cuộc sống, chứ không chỉ trong
phụng vụ Chúa nhật mà thôi. Chúng ta
được kêu gọi dùng hành động hơn lời nói để công bố “Ðức Giêsu là Chúa.” Ðó là điều ông Gioan Tẩy giả đã làm. Chúng ta cũng cố gắng làm cho Chúa Kitô sống lại
trong cuộc đời chúng ta. Dù có im lặng lâu năm
trên hoang địa, Gioan Tẩy giả vẫn lên tiếng khi gặp cảnh bất công xã hội và suy
đồi luân lý. Nhìn quanh một vòng xã hội
hôm nay, nhiều ngôn sứ cũng đang bước theo con đường làm chứng của Gioan Tẩy
Giả. Ví dụ, nhân kỷ niệm 10 năm ngày hội
nhập lãnh thổ Trung quốc, ÐHY Giuse Trần Nhật Quân, Giám
Mục Hồng Kông, đã kêu gọi dân chúng tại đây tham gia cuộc biểu tình đòi dân chủ
khổng lồ được tổ chức vào ngày 1/7 tới đây. Dù đang sống trong chế độ Cộng sản,
ÐHY vẫn mạnh mẽ tố cáo tình trạng của những người
yếu thế và về nhiều mặt, những người nghèo tại Hồng Kông còn tối tăm hơn trước
khi tái hội nhập với Trung quốc. Chính
vì thế, người Công Giáo cần phải tham gia cuộc biểu tình vào ngày 1/7 tới đây
để bày tỏ nguyện vọng tổng tuyển cử.[3] Mặt
khác, “hôm 18/6/2007, Thư ký Bộ Quan Hệ Với Các Quốc Gia của Tòa Thánh, Đức Ông
Pietro Parolin, cho biết trong cuộc họp diễn ra tuần qua, Tòa Thánh đã nêu vấn
đề cha Tađêô Nguyễn Văn Lý thuộc tổng giáo phận Huế với phía Việt Nam. Tòa
Thánh bầy tỏ sự bất bình về bản án tù 8 năm với những sự kiện bất thường trong
tiến trình xét xử kéo dài không tới một ngày.”[4] Thật
là can đảm và chính xác ! Muốn noi theo những mẫu
gương can đảm đó, cần phải vào hoang địa với Gioan Tẩy giả. Vào hoang địa, chúng ta mới có thể tìm thấy
Chúa là trung tâm cuộc đời và lối thoát cho những bế tắc hôm nay. Lạy Chúa, xin cho con biết lắng nghe Lời
Chúa và can đảm hành động cho mọi người
biết đến Chúa và môi trường xã hội ngày càng tốt đẹp hơn. Amen. đỗ
lực 24.06.2007 |
[1] The New American Bible 1986:1094.
[2] Lời Chúa Cho Mọi Người 2005:1747.
[3] VietCatholicNews 19/06/2007.
[4] ibid.