CHIẾC NHẪN THẦN
Truyền thuyết người Do Thái có kể
câu chuyện như sau : Beneiah là vị quan vốn
thường hãnh diện cho rằng
ông sẽ chu toàn mọi nhiệm
vụ mà nhà
vua giao phó. Nghe vậy,
vua Salomon ra lệnh cho quan Benaiah
trong vòng sáu tháng, ông
phải tìm cho nhà vua
một chiếc nhẫn thần vừa
có khả năng
làm cho ai mang nó vừa
cảm thấy mình hạnh phúc
và cũng cảm
thấy mình đau buồn.
Dù là người rất tài
giỏi, Benaiah cảm thấy lo
âu vì làm
sao có thể
tìm chiếc nhẫn nào vừa
làm cho người
ta hạnh phúc và đau buồn
được! Thời gian thấm thoát
trôi qua, Benaiah miệt mài bôn
ba tìm kiếm
chiếc nhẫn thần khắp mọi
nơi mà cũng
không nghe ai nói là có chiếc
nhẫn thần như vậy. Ngày
qua ngày, Benaiah càng hiểu rằng
mạng sống của mình sắp
bị lấy đi,
vì không thể tìm cho
nhà vua chiếc
nhẫn thần được. Cuối cùng,
khi đang ngồi nghỉ chân trong
quán nước, ông chia sẻ câu
chuyện này với người chủ
quán nhằm tìm sự cảm
thông và trút bớt phần
nào nổi phiền
muộn lo sợ
trong lòng ông.
Nghe xong câu chuyện,
ông già chủ
quán thưa lại.
-
Tôi có chiếc nhẫn
mà ông đang
kiếm tìm.
Nghe vậy, Benaiah sáng
mắt và quì
xuống van xin được mua lại chiếc
nhẫn đó với
bất kỳ giá
nào. Ông già đáp :
-
Tôi không bán, nhưng
tôi chỉ tặng
vì dù giá
trị nó có
lớn lao bao nhiêu đi chăng
nữa, nó cũng
sẽ qua đi.
Ông già trao cho
Benaiah chiếc nhẫn, chiếc nhẫn
thần rất đẹp với hàng
chữ: “Cũng vậy, nó
cũng sẽ qua đi.”
Hôm sau, Benaiah trình
nhà vua với
chiếc nhẫn, nhà vua hoan
hỷ và trọng
thưởng cho Benaiah. Cầm chiếc
nhẫn trên tay, niềm vui
hiện rõ trên
khuôn mặt của nhà vua,
nhưng khi đeo chiếc nhẫn thần
vào, nhà vua thấy hàng
chữ: “Cũng vậy, nó
cũng sẽ qua đi” điều này
làm cho nhà
vua buồn, vì ông hiểu
rằng, chính địa vị của
ông, vương quốc của ông,
danh tiếng của ông rồi
cũng sẽ qua đi như hàng
chữ trên chiếc nhẫn nhắc
nhở: “Cũng vậy, nó
cũng sẽ qua đi”
« Mọi sự sẽ
qua đi », đó là sự thật hiển
nhiên ở đời. Ngay cả chúng
ta lãng quên quá khứ hay
tạm dừng nghĩ tới tương
lai để sống hết mình cho
hiện tại, thì những việc
đang làm cũng sẽ chóng
qua. Điều này không khiến chúng
ta lười biếng, bi quan ; ngược lại giúp chúng
ta sống hết mình trong thanh
thản. Sư Cô Ayya Khema
trong tác phẩm “Being Nobody,
Going Nowhere” đã chia sẻ rằng :“Hành trình tâm
linh không phải hành trình
để học nhằm
đạt được điều này điều
nọ, nhưng là học biết từ
bỏ”. Hãy sống hết
mình nhưng không quá coi trọng
những thành quả hoặc bản
thân vì có
ngày như tất cả mọi
sự, rồi « nó cũng sẽ
qua đi ».
Hải Hà sưu tầm