Bí
Tích Hôn Nhân
(Phần
I)
Vũ Hồng
Nguồn gốc của Bí tích xuất phát từ Chúa Giêsu. Bí tích là
nguồn tuôn chảy mọi sự tốt lành của Thiên Chúa cho nhân loại, nguồn mạch tốt
lành ấy là Chúa Thánh Thần.
Mục đích cuộc tử nạn phục sinh của Ðức Giêsu là để ban
Thánh Thần, mà chỉ duy nhất nơi Chúa Giêsu nhân loại mới có thể đón nhận được
Thần Khí Cứu Ðộ của Thiên Chúa. Kinh Thánh nói: "Tự lòng Ðức Giêsu có
những giòng sông tuôn chảy nước sinh sự sống." Ðiều ấy Ðức Giêsu nói về
Thần Khí các kẻ tin vào Ngài sẽ lĩnh lấy. (Yn 7: 38t). Lòng là Trái tim, Máu và
Nước tự Trái tim bị đâm thâu của Ðức Giêsu sinh ra Hội thánh và Bí tích.
Khi chịu Bí tích chúng ta không chỉ chịu lấy những ơn này
ơn kia, mà là chịu lấy chính Thần Khí của Ðức Kitô, Ðấng Phục sinh. Ðức Kitô
Giêsu nói "Thần Khí mới tác sinh, xác thịt thì không ích gì." (Yn 6:
63).
Qua Bí tích, khởi đầu là Bi tich Rửa tội, Ðức Kitô giải
thoát kiếp sống phù sinh của ta và cho ta hội nhập vào giới của Thiên Chúa:
"Thiên Chúa đã sai Thần Khí Con của Người vào lòng anh em, Thần Khí kêu
lên Abba! Cha ơi! Cho nên anh em không còn là nô lệ, nhưng là con". (Gal
4: 6-7).
Trên thế gian này có hai quyền năng:
1- Quyền năng của sự ghét xuất phát từ hỏa
ngục và các thần dữ trong vương quốc của nó, chúng là ma qủi.
2- Quyền năng vô biên của tình thương xuất phát từ
Thiên Chúa.
Quyền năng Bí tích là gì? Là quyền năng tình thương Thiên
Chúa từ trái tim của Ðức Giêsu mở ra nơi thập giá. (Yn19: 34).Quyền năng ấy đến
trong tâm hồn kẻ tin, để chiến thắng tất cả sự dữ, sự ác đè nặng trên họ, và
ban cho họ bình an hơn hết tất cả bình an của thế gian. Quyền năng Bí tích
không hời hợt bên ngoài mà gắn liền, hội nhập với cuộc đời kẻ tin bằng: Ở với;
Ở cùng; Ở trong; và Nên một với người chịu Bí tích.
Chúng ta hãy lấy lòng tin mà đọc những lời này:
"Thần Khí của Tôi sẽ ở nơi anh em và ở trong
anh em." (Yn 14: 17b).
"Tôi sẽ ở với anh em mọi ngày cho đến tận
thế." (Mt 28: 20).
"Lạy Cha, Cha ở trong Con và Con ở trong Cha,
ngõ hầu những kẻ Cha yêu ở trong Chúng ta.." (Yn 17: 21).
Một tình thương như thế, cho dù cha mẹ đối với con
cái, vợ chồng khắn khít với nhau cũng không thể có được, cho dù thế gian ma qủi
dấy lên cũng không thể phá nổi. Tình thương đã được Chúa TT niêm ấn, làm cho
người chịu Bí tích trở thành chi thể của Ðức Kitô Giêsu, được Thiên Chúa bảo vệ
cho suốt đời, (2C1: 22).
Quyền năng hỏa ngục luôn chống lại lòng thương xót của
Thiên Chúa, làm cho người ta thờ ơ với Bí tích. Nhưng quyền năng của chúng đã
bị đánh bại nơi Thập giá của Ðức Giêsu rồi. (Yn 12: 31)
Quyền năng Bí tích là tích cực. Khi Ðức Giêsu bị giương
cao đã kéo kẻ tin lên với Ngài, tới nguồn vui sung mãn của Thiên Chúa trong Chúa
Giêsu, hôm nay và trong cõi vĩnh hằng ngày mai. (Yn 12: 32).
Chủ động Bí tích là Chúa Giêsu. Chúa Giêsu là nguồn Bí
tích, là người trao ban Bí tích và là người đi tìm kiếm người ta đến chịu lấy
Bí tích.
"Chính
Ta sẽ tìm kiếm chiên của Ta, và Ta sẽ chăm nom đến chúng." (Ez 34:11).
"Tất cả những ai lao đao gánh nặng, hãy đến
với Tôi." (Mt 11: 28).
Người chăn chiên bỏ 99 con nơi hoang vắng, mà ruổi theo
con chiên lạc. (Lc 15:4)
Bí tích là một sự rong ruổi, kêu mời, tìm kiếm của Chúa
Giêsu đối với những kẻ đang bị trói buộc trong tội lụy là chúng ta. Tất cả
những người chịu Bí tích là những kẻ được Chúa Giêsu lôi kéo đến với Ngài.
Người chịu Bí tích không phải là đứng ngoài Chúa Giêsu cố
gắng dọn mình thanh sạch trước đã, để mình xứng đáng trước đã, rồi mới đến đón
rước Chúa. Tôi có khả năng ấy sao? Thử hỏi một kẻ cùi hủi, mà bắt tự nó phải
làm cho mình sạch những vết lở lói, để xứng đáng đón tiếp bác sĩ. Nếu nó làm
được, cần chi bác sĩ! Kẻ chịu Bítích cũng vậy, hãy chân thành đem tất cả nhơ uế
tội lỗi yếu hèn của mình lao vào lòng thương xót của Chúa Giêsu, Ngài sẽ lo
cho. (Mc 10:50)
Nhưng quyền năng ấy chỉ tỏ hiện được nơi lòng Tin mà thôi,
như Kinh thánh nói: "Quyền năng cao cả tuyệt vời của Thiên Chúa trong
chúng ta là những Kẻ Tin. (Ep 1:19). Lòng tin rất quan trọng đối với người chịu
Bí tích.
Khi Ðức Giêsu về Nazareth, nơi Ngài được dưỡng dục, ở đó
Ngài không thể làm được phép lạ nào, vì lòng cứng tin của những người dân ở
đây. (Mc 6:5). Lòng Tin là điều căn cốt của người chịu Bí tích. Tin thì mới
thầy được quyền năng của Thiên Chúa. Không tin không thấy gì hết.
Uống một viên thuốc, (thuốc bổ, thuốc bệnh, thuốc độc,)
không cần tin, thuốc vẫn tác động trong cơ thể. Chịu Mình Thánh Chúa Giêsu,
không có lòng tin, không tác động gì cả, chỉ như ăn một tấm bánh mỏng thôi.
Chính vì thế, suốt đời tôi, không biết bao nhiêu lần chịu Bí tích, tôi thấy
không tác dụng bao nhiêu, có khi còn không thấy tác dụng gì cả; mặc dầu Chúa
Kitô Giêsu vẫn ở đó, trong tôi.
Tôi còn nhớ câu chuyện một vị dạy giáo lý đã kể lại, hiện
giờ anh ấy đang ở Hoa Kỳ. Anh ấy nói:
"Vào khoảng cuối thập niên 80, ở xứ đạo Tân Việt,
Sàigon, sau buổi Giáo lý cho những anh chị sắp bước vào hôn nhân, một thầy giúp
xứ, thường gọi là thầy Bộ, thuộc dòng Thánh Thể, đến gặp tôi, (tên thật của
thầy là Giuse Trần đình Long, hiện nay đã là linh mục). Thầy nói với tôi:
"Bác ra gặp chị này một chút." Vừa nói thầy vừa nhìn về phía hành
lang nhà xứ, trên chiếc ghế dài, một cô gái độ trên 20, mảnh mai xinh đẹp, dáng
tư lự, đang ngồi nhìn ra phía vườn hoa của nhà xứ. Tôi hỏi thầy: "Liên
quan gì đến tôi?" Thầy nói: "Chị ấy từ Ðalạt về để lên cụ. Chị ấy sắp
kết hôn với một thanh niên ở xứ mình." Tôi nói: "Thì thầy dẫn chị ấy
gặp cha xứ." Thầy khẩn trương: "Không đơn giản thế đâu, chị ấy là một
Giáo lý viên rất giỏi ở Ðalạt, bác ra gặp chị ấy một chút. Cháu chịu thua
rồi." Nói xong thầy kéo tôi đến chỗ chị ấy và giới thiệu: "Ðây là
thầy X, là một giáo dân có gia đình, đã được học nhiều khóa giáo lý tại ÐCV
thánh Giuse và DCCT, hiện đang phụ trách các lớp giáo lý hôn nhân cho giáo xứ,
thầy nghĩ em có tâm tình dễ chia sẻ với thầy này hơn." Chị nhìn tôi:
"Cám ơn thầy, chắc thầy cũng chẳng giúp gì được em đâu! Tất cả những gì là
giáo lý căn bản em đã thuộc hết, vì em đã dạy giáolý 3 năm ở trên Ðàlạt. Nhưng
có một điều là em không tin cái gì cả." Tôi sửng sốt đến bàng hoàng. Sau
vài giây, tôi nói: "Chúng ta là những người dạy giáo lý, nên đều biết
rằng: Ðức Tin là do Chúa ban, không ai có thể dạy cho ai được, vậy tôi có một
đề nghị với em, và với thầy Bộ nữa, bây giờ cả ba chúng ta cùng cầu nguyện để
xin Chúa ban những gì em đang cần thiết, được không?" Cô gái nói: "Em
đã không tin, làm sao mà cầu nguyện." Nghe thế, nhưng, trước mặt cô gái,
thầy Bộ và tôi, chúng tôi vẫn cúi đầu cầu nguyện."
Ranh giới lòng tin trong tâm hồn kẻ chịu Bí tích chỉ mỏng
manh như một sợi tơ vô hình, nếu tôi ở bên thế giới lòng tin, tất cả mọi sự an
lành sẽ xảy ra cho tôi. Ở bên thế giới của vô tín, thì bế tắc vô cùng.
Cho nên Ðức Giêsu đã nói với những người được Ngài
chữa lành: "Lòng tin đã cứu con." (Lc 7:49).
Có một người đem đứa con bị thần câm ám hại đến với
Ðức Giêsu và nói: "Nếu có thể, xin Thầy cứu giúp chúng tôi với." Ðức
Giêsu nói với ông: "Tại sao lại Nếu có thể! Tất cả đều có thể cho kẻ
tin." (Mc 9:23).
Ðức Maria được phúc làm mẹ Thiên Chúa không phải do công
của Mẹ, mà do bởi Mẹ tin và bỏ ngỏ hoàn toàn đời mình vào bàn tay Thiên Chúa.
Chúa Thánh Thần đã cho bà Elizabeth, thấy được lòng tin ấy, nên khi gặp Maria,
Elizabeth đã nói lớn tiếng lên rằng: "Maria ơi! Phúc cho bà là kẻ đã
Tin." (Lc 1:45)
Ðức Tin là cốt lõi cho người chịu Bí tích. Kẻ tin dìm mình
vào bàn tay của Thiên Chúa như bé thơ trong tay mẹ hiền, không so đo, không
tính toán.
Ðức Tin làm cho người ta cậy nhờ. Tin càng nhiều, thì nhờ
cậy càng nhiều, nhờ cậy càng nhiều thì Chúa càng dễ làm việc, và ta càng lãnh
được nhiều. Khi lòng tin tưởng và cậy nhờ của tôi, người chịu Bí tích, đến mức
bỏ ngỏ hoàn toàn cho Chúa Giêsu, hiệu qủa của Bí tích sẽ tuyệt vời, tôi sẽ thấy
phép lạ xảy ra hàng ngày cho tôi, và cho mọi người thân của tôi. Tôi sẽ cùng
với Chúa Giêsu bước đi bình an trên mọi sóng gió cuộc đời. Hết lo âu sợ sệt. Lo
âu sợ hãi thuộc về ma qủi. Chính lúc ấy lòng yêu mến Thiên Chúa đã được đổ xuống
lòng tôi nhờ Thánh Thần. (Rm 5:5). Lòng Mến ấy chính là Chúa Giêsu, lúc đã có
được Thiên Chúa trong tôi. Tôi còn thiếu thốn chi? Bí tích là thế! Bí tích là
nên một với Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.