THÁNH TÊ-PHA-NÔ HUNG-GA-RI, ngày 16/8
Mt 18, 15-20
MỘT VỊ THÁNH ĐẦY KIÊN VỮNG
Đọc hạnh các thánh, con người sẽ
không ngớt đi từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác. Mỗi vị thánh là một viên
gạch, mỗi vị thánh mang một nét đặc thù riêng biệt, tất cả họ đều có một mẫu số
chung là :” …mặc lấy Chúa Giêsu “ ( Rm 13, 14 ) và sống như Ngài. Việc lạ lùng nơi các thánh là các Ngài
thuộc mọi lớp, mọi chủng tộc, mọi mầu da, mọi ngôn ngữ ; Chúa đã tuyển chọn các
Ngài để chính các Ngài làm chứng cho Chúa. Tuy nhiên, đó mới chỉ là một bộ mặt
nổi, Giáo Hội tôn kính một số vị thánh có thể nói là nổi bật nhất, nhưng còn
biết bao vị thánh, Hội Thánh không nhận ra hoặc chưa tôn vinh trên bàn thờ vì
số này đông vô kể, họ vẫn đang trên Nước Trời chiêm ngưỡng vinh quang Thiên
Chúa Ba Ngôi, cùng với Đức Mẹ và triều thần thánh trên Trời.
Thánh Tê-Pha-nô Hung-ga-ri là một
trường hợp đặc biệt trong muôn vàn trường hợp mà Hội Thánh nhận ra công đức và
những công việc của Ngài làm ở dưới thế gian này dù rằng Ngài ở trên ngai tòa
cao nhất của đất nước Hung-ga-ri, thánh nhân vẫn thực hiện được những điều làm
vinh danh Chúa. Thánh Tê-pha-nô Hung-ga-ri sinh vào khảng năm 975 và được lãnh
nhận phép rửa tội làm con Chúa và con của Giáo Hội năm 985. Năm 997, thánh nhân
lên kế vị Vua Cha. Ngài đã trị vì trên ngôi Vua, lãnh đạo đất nước Hung-ga-ri
được 42 năm. Lên ngôi được 3 năm, thánh nhân được Đức Giáo Hoàng Sylvestre II
phong vương với tước hiệu :” Vị Vua loan báo Tin Mừng của nước Hung-ga-ri “vào
ngay dịp lễ Chúa giáng sinh năm 1000. Thánh nhân có thân hình nhỏ bé chứ không
cao ráo, quắc thước như những vị Vua khác, nhưng tấm lòng của Ngài thật bao la,
quảng đại. Ngài có con tim rộng mở, nhạy bén, tiên đoán chính xác thời cuộc,
Ngài có rất nhiều khả năng lãnh đạo, điều khiển đất nước và tấm lòng nhiệt
thành, quả cảm đối với mọi công việc của đất nước Hung-ga-ri. Thánh nhân đã xây
dựng đất nước Hung-ga-ri với tất cả tấm lòng, với tất cả đức tin vững chắc, sâu
xa của mình vì Ngài thấm nhuần lời thánh Phaolô dậy: “ Anh em là thân thể của
Đức Kitô, anh em là các chi thể của Ngài “( 1 Co 12, 27 ). Ngài coi các thần dân của Ngài như là những người anh
em trong Chúa đã” được thanh tẩy, nên cùng chết và cùng sống lại với Đức Kitô
“. Được phong Vương với tước hiệu: “ Vua truyền giáo của đất nước Hung-ga-ri “,
thánh nhân đã nỗ lực sống tình yêu của Chúa Kitô đối với thần dân, đối với đất
nước của Ngài. Suốt 42 năm trên ngai Vua, thánh nhân đã xây dựng đất nước
Hung-ga-ri với đôi bàn tay vững chắc, với con tim yêu thương, với tấm lòng
quảng đại bao la của Ngài. Trên ngai Vua, thánh nhân đã tổ chức Hội Thánh thấm
nhuần đức tin sâu xa trên quê hương, đất nước của Ngài : Ngài đã thiết lập các
giáo phận và xây dựng nhiều nhà thờ nguy nga, hoành tráng, lộng lẫy và đồ sộ
trên đất nước Hung-ga-ri. Thánh nhân đã từ giã cõi đời, từ bỏ ngôi Vua trần thế
vào chính ngày lễ Đức Mẹ Hồn Xác lên Trời và dân chúng Hung-ga-ri thường gọi
ngày đó là ngày lên trời của đất nước Hung-ga-ri.
Thánh Tê-pha-nô Hung-ga-ri đã sống
đúng lời thánh Phaolô dậy :” các bạn hãy vui mừng, tôi nói lại một lần nữa các
bạn hãy vui mừng”( Philip 4, 4 ). Thánh nhân đã hoàn toàn tín thác cho Chúa, đã
đáp lại lời mời gọi nên thánh của Chúa. Làm Vua có nghĩa là được tận hưởng mọi
vinh dự và vinh quang do chức vị Vua mang lại, nhưng thánh Tê-pha-nô
Hung-ga-ri đã sống như một Vua hiền từ,
khiêm nhượng và phục vụ như lời Vua Giêsu đã nói : “…đến để phục vụ chứ không
phải để được hầu hạ “.
Lạy thánh Tê-pha-nô
Hung-ga-ri xin giúp chúng con luôn có
tấm lòng quảng đại và khiêm tốn để chúng con làm chứng nhân truyền giáo cho
Chúa với tất cả tình yêu của Chúa. Amen.
Linh mục Giuse Nguyễn Hưng Lợi
DCCT